Xuyên Đến Thập Niên 60: Lén Lút Làm Ruộng Và Kiếm Thật Nhiều Tiền
Xuyên Không (2)
Dư Nhiên Tự Ngã
2024-08-30 20:27:34
Đợi đã, dường như còn quá sớm để vui mừng.
Không gian từng mênh mông vô bờ, vật tư phong phú của cô không những không còn mà còn thu nhỏ lại chỉ còn bằng một sân bóng.
“A” Từ Hi rên lên một tiếng, cảm thấy cuộc sống thật u ám, cô ăn uống dè xẻn, ăn mặc cần kiệm chỉ để tích lũy, giờ đã không còn.
Tâm trạng bi thương của Từ Hi bị gián đoạn bởi tiếng gầm gừ từ bụng mình.
Cô giơ tay sờ sờ đầu mình, hôm qua bị em trai nguyên chủ đẩy một phen, đập vào cột giường, từ đó đến nay vẫn còn choáng váng, cũng không biết bị chấn động não hay không.
"Kẽo kẹt!" Cửa bị đẩy ra, một cái đầu đen xì thò vào, ngẩng lên nhìn vào mắt Từ Hi.
Vèo phát rụt đầu lại, rồi lộc cộc bỏ chạy.
Đây là Lâm Gia Vượng, em trai của nguyên chủ. Ngày hôm qua bởi vì bị mẹ kế kích vài câu, mà cãi nhau với chị gái, rồi đẩy nguyên chủ một phen.
Từ Hi không thể bỏ qua cái bụng réo ầm ĩ, đành phải đứng dậy xuống giường, mở hé mở rồi bước ra ngoài.
Ra cửa phòng là phòng chính, ở giữa có một chiếc bàn vuông lớn, bên cạnh có vài chiếc ghế trường, có vài chiếc giỏ, rổ rải rác dọc tường, bên trái là phòng bố mẹ, cạnh phòng bếp.
Vừa vào bếp, không có cái gì để ăn cả, mở nắp nồi ra quả, nhiên cũng rất sạch sẽ. May mắn thay, cô tìm thấy một củ khoai lang sống trong góc, cô rửa sạch rồi bắt đầu ăn.
Căn cứ theo ký ức mà cô biết được, bây giờ là Hoa Quốc năm 1968, là thời đại ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, vật tư thiếu thốn.
Nơi nguyên chủ đang ở là thôn Song Khê, là một sơn thôn nhỏ ở phía nam Hoa Quốc, bị núi lớn bao quanh, vật tư cũng coi là tương đối phong phú.
Từ Hi sờ cái bụng có 5 phần no của mình, từ phòng bếp đi ra đón nắng. Những đám mây u ám ở sâu thẳm đáy lòng dường như bị xua tan từng chút một bởi ánh nắng ấm áp.
Đàn gà đang chơi đùa trong sân, vườn rau tươi tốt cách đó không xa, núi non trùng điệp trước mặt đều xanh ngắt.
Thật là một thế giới yên bình và tươi đẹp.
Cô từng là một trong những sinh viên tốt nghiệp đại học bình thường rồi đi tìm việc làm, nhưng cô không ngờ rằng thế giới sẽ bị đảo lộn chỉ sau một đêm, thiên tai thường xuyên xảy ra, cường giả tranh bá, bầy yêu loạn vũ.
Cô dựa vào không gian của mình để trở thành quản lý kho hàng kiêm và nữ đầu bếp. Ngoài ra còn bái một đại lão đến từ núi Côn Luân làm sư phụ.
Cũng sau bao lần sinh tử, lăn lê bò lết, mới dần dần thích nghi với thế giới mới kỳ quái ấy.
Không gian từng mênh mông vô bờ, vật tư phong phú của cô không những không còn mà còn thu nhỏ lại chỉ còn bằng một sân bóng.
“A” Từ Hi rên lên một tiếng, cảm thấy cuộc sống thật u ám, cô ăn uống dè xẻn, ăn mặc cần kiệm chỉ để tích lũy, giờ đã không còn.
Tâm trạng bi thương của Từ Hi bị gián đoạn bởi tiếng gầm gừ từ bụng mình.
Cô giơ tay sờ sờ đầu mình, hôm qua bị em trai nguyên chủ đẩy một phen, đập vào cột giường, từ đó đến nay vẫn còn choáng váng, cũng không biết bị chấn động não hay không.
"Kẽo kẹt!" Cửa bị đẩy ra, một cái đầu đen xì thò vào, ngẩng lên nhìn vào mắt Từ Hi.
Vèo phát rụt đầu lại, rồi lộc cộc bỏ chạy.
Đây là Lâm Gia Vượng, em trai của nguyên chủ. Ngày hôm qua bởi vì bị mẹ kế kích vài câu, mà cãi nhau với chị gái, rồi đẩy nguyên chủ một phen.
Từ Hi không thể bỏ qua cái bụng réo ầm ĩ, đành phải đứng dậy xuống giường, mở hé mở rồi bước ra ngoài.
Ra cửa phòng là phòng chính, ở giữa có một chiếc bàn vuông lớn, bên cạnh có vài chiếc ghế trường, có vài chiếc giỏ, rổ rải rác dọc tường, bên trái là phòng bố mẹ, cạnh phòng bếp.
Vừa vào bếp, không có cái gì để ăn cả, mở nắp nồi ra quả, nhiên cũng rất sạch sẽ. May mắn thay, cô tìm thấy một củ khoai lang sống trong góc, cô rửa sạch rồi bắt đầu ăn.
Căn cứ theo ký ức mà cô biết được, bây giờ là Hoa Quốc năm 1968, là thời đại ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, vật tư thiếu thốn.
Nơi nguyên chủ đang ở là thôn Song Khê, là một sơn thôn nhỏ ở phía nam Hoa Quốc, bị núi lớn bao quanh, vật tư cũng coi là tương đối phong phú.
Từ Hi sờ cái bụng có 5 phần no của mình, từ phòng bếp đi ra đón nắng. Những đám mây u ám ở sâu thẳm đáy lòng dường như bị xua tan từng chút một bởi ánh nắng ấm áp.
Đàn gà đang chơi đùa trong sân, vườn rau tươi tốt cách đó không xa, núi non trùng điệp trước mặt đều xanh ngắt.
Thật là một thế giới yên bình và tươi đẹp.
Cô từng là một trong những sinh viên tốt nghiệp đại học bình thường rồi đi tìm việc làm, nhưng cô không ngờ rằng thế giới sẽ bị đảo lộn chỉ sau một đêm, thiên tai thường xuyên xảy ra, cường giả tranh bá, bầy yêu loạn vũ.
Cô dựa vào không gian của mình để trở thành quản lý kho hàng kiêm và nữ đầu bếp. Ngoài ra còn bái một đại lão đến từ núi Côn Luân làm sư phụ.
Cũng sau bao lần sinh tử, lăn lê bò lết, mới dần dần thích nghi với thế giới mới kỳ quái ấy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro