Xuyên Đến Thập Niên 80: Cô Vợ Nhỏ Trọng Sinh Của Thủ Trưởng
Ông Nội, Còn Có...
Bát Nguyệt Lệ
2024-11-21 00:39:31
Thẩm Ánh Chi cảm thấy hai mắt của anh mất mặt, còn phải thường xuyên ở chung trong khu tập thể gia đình, chung đụng với những người ba hoa bà tám lâu ngày nên dần bị đồng hoá.
Thẩm Hi nhìn về hướng phòng khách, đoán là các phụ huynh đã nói chuyện xong thì hai người mới vào.
Trên mặt Ôn Thanh Nhã hiện lên nụ cười, nhìn là biết rất hài lòng với kết quả cuộc nói chuyện.
“Hi Hi, ông nghĩ thế này, cháu vào Cảnh Nam đăng ký kết hôn trước, tiệc cưới thì chờ sau khi cha mẹ của Cảnh Nam về sẽ quyết định ngày, thế nào?” Lão tư lệnh Cố hòa ái hỏi.
Thẩm Hi cũng chỉ quan tâm đến tờ giấy đăng ký kết hôn kia, cô gật gật đầu: “Được ạ.”
Lão tư lệnh Cố còn nói thêm: “Còn chỗ ở sau khi hai đứa cưới ông cũng đã quyết định xong, nhưng mà ông cũng cần nghe ý kiến hai đứa, xem hai đứa muốn ở nhà hay là ở căn hộ ở đường Tường Vân kia? Đường Tường Vân cách nhà cháu cũng gần, cũng tiện để cháu về nhà thường xuyên.”
Thẩm Hi chớp mắt, như vậy là vốn không cho cô chọn khu tập thể gia đình quân nhân sao?
Cô yên lặng liếc mắt nhìn Cố Cảnh Nam, nhận ra anh hơi nhíu mày.
“Ông nội, còn có lựa chọn thứ ba sao?” Thẩm Hi hỏi.
Phụ huynh hai nhà liếc nhìn nhau.
“Ví dụ như có thể ở khu tập thể gia đình thuộc quân đội kia không?” Với chức vị của Cố Cảnh Nam thì dư sức được cấp nhà ở khu tập thể.
Lão tư lệnh không nhắc đến là rõ ràng không muốn để Cố Cảnh Nam ở đó.
“Hi Hi, điều kiện ở khu tập thể không tốt, hơn nữa bình thường Cảnh Nam bận rộn, con ở một mình ở đó mẹ không yên tâm.” Ôn Thanh Nhã nắm tay cô.
Thẩm Hi an ủi vỗ vỗ tay mẹ mình: “Mẹ, con sẽ thường xuyên về thăm mẹ.”
Ôn Thanh Nhã thấy thái độ cô kiên quyết, lại ra hiệu bằng mắt để Thẩm Tuấn Lương nói vài câu.
Lão tư lệnh trừng mắt nhìn cháu trai mình, dùng đầu ngón chân cũng biết được nhất định là anh muốn Thẩm Hi nói như vậy.
“Khu tập thể gần quân đội, trừ thời gian làm nhiệm vụ thì ngày nào cháu cũng có thể về.” Cố Cảnh Nam giả vờ không nhìn thấy ánh mắt của ông nội mình.
Lúc này đến lượt lão tư lệnh không bình tĩnh nổi: “Cháu còn làm nhiệm vụ gì? Còn muốn bay lên bầu trời?”
Giọng nói hùng hậu của lão tư lệnh khiến Thẩm Hi bị dọa run run.
Cố Cảnh Nam nhíu mày.
Lão tư lệnh cũng cảm nhận được bản thân kích động, làm dịu cảm xúc nói: “Bây giờ chỉ riêng việc cháu là chính trị viên, cháu làm hết việc ở quân đội được à? Còn ra ngoài làm nhiệm vụ, lập gia đình rồi thì cất suy nghĩ đó đi, ở bên Hi Hi nhiều vào.”
Tuy biết là ông cụ thương yêu cháu trai, nhưng mà Thẩm Hi cảm thấy với lòng tự tôn của Cố Cảnh Nam, đó không phải là lựa chọn mà anh mong muốn.
Vì vậy Thẩm Hi nói: “Ông nội, Cố Cảnh Nam thật sự có ý đó thì anh ấy đã không nhận làm chính trị viên không quân rồi.”
Lão tư lệnh hơi ngừng lại.
“Máu của quân nhân hẳn là phải đổ ở nơi tổ quốc cần, hẳn là ông nội càng hiểu ý nghĩa của câu nói này, từ nhỏ người khiến Cố Cảnh Nam thấm nhuần tư tưởng này hẳn cũng là ông, có đúng không?”
Thẩm Hi chọc đến sâu trong nội tâm của lão tư lệnh.
Ông cụ thật sự không ngờ Thẩm Hi lại có tư tưởng giác ngộ như vậy.
Ngay cả Cố Cảnh Nam cũng bị câu nói vừa rồi của cô làm trố mắt.
Có vẻ như cô thật sự rất hiểu anh.
Thẩm Hi nhìn về hướng phòng khách, đoán là các phụ huynh đã nói chuyện xong thì hai người mới vào.
Trên mặt Ôn Thanh Nhã hiện lên nụ cười, nhìn là biết rất hài lòng với kết quả cuộc nói chuyện.
“Hi Hi, ông nghĩ thế này, cháu vào Cảnh Nam đăng ký kết hôn trước, tiệc cưới thì chờ sau khi cha mẹ của Cảnh Nam về sẽ quyết định ngày, thế nào?” Lão tư lệnh Cố hòa ái hỏi.
Thẩm Hi cũng chỉ quan tâm đến tờ giấy đăng ký kết hôn kia, cô gật gật đầu: “Được ạ.”
Lão tư lệnh Cố còn nói thêm: “Còn chỗ ở sau khi hai đứa cưới ông cũng đã quyết định xong, nhưng mà ông cũng cần nghe ý kiến hai đứa, xem hai đứa muốn ở nhà hay là ở căn hộ ở đường Tường Vân kia? Đường Tường Vân cách nhà cháu cũng gần, cũng tiện để cháu về nhà thường xuyên.”
Thẩm Hi chớp mắt, như vậy là vốn không cho cô chọn khu tập thể gia đình quân nhân sao?
Cô yên lặng liếc mắt nhìn Cố Cảnh Nam, nhận ra anh hơi nhíu mày.
“Ông nội, còn có lựa chọn thứ ba sao?” Thẩm Hi hỏi.
Phụ huynh hai nhà liếc nhìn nhau.
“Ví dụ như có thể ở khu tập thể gia đình thuộc quân đội kia không?” Với chức vị của Cố Cảnh Nam thì dư sức được cấp nhà ở khu tập thể.
Lão tư lệnh không nhắc đến là rõ ràng không muốn để Cố Cảnh Nam ở đó.
“Hi Hi, điều kiện ở khu tập thể không tốt, hơn nữa bình thường Cảnh Nam bận rộn, con ở một mình ở đó mẹ không yên tâm.” Ôn Thanh Nhã nắm tay cô.
Thẩm Hi an ủi vỗ vỗ tay mẹ mình: “Mẹ, con sẽ thường xuyên về thăm mẹ.”
Ôn Thanh Nhã thấy thái độ cô kiên quyết, lại ra hiệu bằng mắt để Thẩm Tuấn Lương nói vài câu.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Lão tư lệnh trừng mắt nhìn cháu trai mình, dùng đầu ngón chân cũng biết được nhất định là anh muốn Thẩm Hi nói như vậy.
“Khu tập thể gần quân đội, trừ thời gian làm nhiệm vụ thì ngày nào cháu cũng có thể về.” Cố Cảnh Nam giả vờ không nhìn thấy ánh mắt của ông nội mình.
Lúc này đến lượt lão tư lệnh không bình tĩnh nổi: “Cháu còn làm nhiệm vụ gì? Còn muốn bay lên bầu trời?”
Giọng nói hùng hậu của lão tư lệnh khiến Thẩm Hi bị dọa run run.
Cố Cảnh Nam nhíu mày.
Lão tư lệnh cũng cảm nhận được bản thân kích động, làm dịu cảm xúc nói: “Bây giờ chỉ riêng việc cháu là chính trị viên, cháu làm hết việc ở quân đội được à? Còn ra ngoài làm nhiệm vụ, lập gia đình rồi thì cất suy nghĩ đó đi, ở bên Hi Hi nhiều vào.”
Tuy biết là ông cụ thương yêu cháu trai, nhưng mà Thẩm Hi cảm thấy với lòng tự tôn của Cố Cảnh Nam, đó không phải là lựa chọn mà anh mong muốn.
Vì vậy Thẩm Hi nói: “Ông nội, Cố Cảnh Nam thật sự có ý đó thì anh ấy đã không nhận làm chính trị viên không quân rồi.”
Lão tư lệnh hơi ngừng lại.
“Máu của quân nhân hẳn là phải đổ ở nơi tổ quốc cần, hẳn là ông nội càng hiểu ý nghĩa của câu nói này, từ nhỏ người khiến Cố Cảnh Nam thấm nhuần tư tưởng này hẳn cũng là ông, có đúng không?”
Thẩm Hi chọc đến sâu trong nội tâm của lão tư lệnh.
Ông cụ thật sự không ngờ Thẩm Hi lại có tư tưởng giác ngộ như vậy.
Ngay cả Cố Cảnh Nam cũng bị câu nói vừa rồi của cô làm trố mắt.
Có vẻ như cô thật sự rất hiểu anh.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro