Xuyên Không Tới Dị Giới

Bắt Ếch

2024-12-27 21:59:19

Lạc Sở mơ màng tỉnh giấc thì cũng đã 8 giờ sáng...

" Aa,hức ư..." Lạc Sở rên rỉ.

Bên dưới đã bị chơi đến chưa khép nổi,sưng chù dù lên.Aaa tên chồng đáng ghét,dù là đã lâu chưa được chơi,nhưng chơi từ tối tới

sáng vẫn chưa tha thì thật sự rất quá đáng aaa !!! Đã 1 tuần chưa làm,lại bị dập thâu đêm suốt sáng...

Chưa đi viện là do cậu khỏe đó trời ơii !!! Nhìn coi kích thước to như bắp chân người lớn,nhân loại yếu ớt ngoài kia bị thọc cả đêm chắc tắt thở lâu rồi.

Hôm nay chỉ có thể ở nhà tịnh dưỡng...Hên là gặt lúa đã xong xuôi hết.Còn 2 tuần nữa là đến mùa đông.Thực phẩm thì đã dư cho mùa đông này,nhưng cậu cũng phải vào rừng bắt thêm vài con thú và hải thảo dược có tác dụng trị cảm lạnh và làm ấm người.Còn về nước uống thì Laim đã đem về 1 đống rồi, không cần quá lo nữa.

Lạc Sở nghỉ ngơi một lát thì cũng đã ổn hơn.Cậu ra bếp định hâm lại đồ lúc tối thì thấy Laim đã hâm lại giúp cậu.Hừm coi như anh có chút thành tâm sám hối.Lạc Sở vui vẻ ăn đồ anh đã hâm lại cho

mình.Mấy bộ đồ mới và áo ấm cậu đã làm xong hết rồi, giờ chỉ cần cả nhà về đầy đủ thì cậu sẽ đưa ra sau.

"Nè thằng ranh,con đã tìm ra người có cách để khử mùi hôi.Vậy người đó đâu,đã một tuần trôi qua mà con vẫn chưa hỏi nhờ người ta được sao.Hay là con làm gì để người ta ghét rồi bơ luôn vậy hả,thằng con ngu dốt này !!!" Kin cằn nhằn

" Cha à,làm sao con biết được chứ ! Con đã nhờ Laim hỏi bạn đời của anh ấy.Nhưng vẫn chưa thấy động tĩnh gì hết .." Kai gãi đầu.

Rõ là anh đã nhờ rồi,nhưng người ta có chịu nói ra không thì sao anh biết được.Ông già này chỉ biết hổi thôi !!!!

" Vậy thì....SAO KHÔNG MAU MỞ MỎ HỎI NGƯỜI TA ĐI CÁI THẲNG NÀY !!!MÀY NHỜ VẢ NGƯỜI KHÁC THÌ PHẢI THÀNH TÂM CHỨ, MÀY IM NHƯ THÓC THÌ BỐ THẰNG NÀO GIÚP MÀY ĐƯỢC HẢAA !! " Kin nổi giận.

Cái thằng ngu này,cái miệng nó để trưng hay sao mà không biết hỏi tình hình...Đúng là dốt đặc !!!

" RỒI RỒI !! Con biết rồi,con đi hỏi liền đây, được chưa!!" Kai tức tốc chạy đi.

Sao ổng không đi hỏi,đây là việc của ổng chớ có phải của anh đâu.Đúng là rước việc vô mình mà !!

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


" Chậc... Sao một người đẹp trai tài giỏi như ta lại đẻ ra một thằng con vô tri chỉ biết tài lanh là giỏi vậy chứ !!" Kin ngao ngán...

Laim đang xử lí công việc thì thấy Kai đang hồng hộc chạy tới.

" Hộc hộc,việc ... tôi nhờ cậu hỏi Lạc Sở ấy.Cậu ấy có đồng ý không vậy.." Kai

" Laim.Hừm...có vẻ anh đã quên vụ này mất tiêu.

"..Xin lỗi...Tôi vẫn chưa hỏi em ấy.Do tuần này bận quá nên là không có thời gian.Tối về tôi sẽ hỏi" Laim

" A haha,không sao không sao,cậu có giúp là tôi mừng rồi.Ông già nhà tôi cứ hối mãi,ổng mới chửi tôi một trận nữa đó. Đúng là ông cha già khó ưa mà." Kai than thở một phen, chào tạm biệt Laim rồi rời đi.

Lạc Sở vì quá chán nên cậu ra ngoài dạo một chút.Cái ruộng lúa nước cậu gặt hôm bữa giờ đã bỏ trống...Có ếch để bắt không ta ơi.Hè hè,tới công chiện.

Lạc Sở chạy về lấy một cái thùng,chán quá giờ làm gì.Đi chụp ếch đồng về nấu ăn chớ sao nữa.Thường thì người ta đi bắt ếch đêm không à,giờ trưa như này có không ta...Thôi kệ,chơi cho vui cũng được.

Kêu là bắt chơi vậy chớ,ếch ở đây khá nhiều đó.Lạc Sở bắt được 7 con ếch...Ừ là cái size bự,ở đây cái gì chả bự.Gòi bắt chiến lợi phẩm

về nhà thôiii !!

Lạc Sở đang đi về thì gặp Diệp Ân và Lâm Nhi đang đi dạo.

" Nè !!! Lạc Sở,ngươi mau tới đây !!"

Diệp Ân từ xa thấy cậu liền kêu lên.Lạc Sở nghe vậy cũng chầm chậm đi tới chỗ của 2 người

" Chào 2 người ..." Lạc Sở cười.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Lâm Nhi vẫn một bộ mặt dè chừng cậu nhỉ...Haha cũng không trách được.Lạc Sở nhún vai

" Sao người của người toàn bùn đất không vậy,còn xách cái thùng đi nữa !??" Diệp Ân thắc mắc.

" À, ta đi bắt ếch đồng" Lạc Sở

" Ếch đồng !?? Là cái gì ?" Diệp Ân và Lâm Nhi cũng ngơ ngác nhìn nhau...

" Nói chung là nó có thịt để ăn"

Lạc Sở cười trừ không biết giải thích sao cho họ hiểu.Cứ quy vào có thịt ăn là được.Lạc Sở cầm con ếch lên cho cả 2 coi.

"Áaaaaa..."

Cả 2 sợ hãi hét toáng lên.Mọi người xung quanh chạy tới xem tình hình thì cũng hét lên sợ hãi.

" Trời ơi !! Lần đầu ta thấy con thú biến dị xấu như vậy thấy ghê quá đii!! Lạc Sở ngươi vứt nó đi đi,thú biến dị không thể ăn a !!!" Diệp Ân kinh hãi

" Đúng đúng,mau vứt nó nhanh đi,lỡ nó tấn công thì biết tính sao.." Lâm Nhi nổi da gà

" Trời ơi ghê quá,sao ngươi có thể dám bắt nó vậy chứ.Ngươi mau đưa cho dị tộc giết nó đi.Thịt dị thú không thể ăn được ngươi biết mà còn bắt làm gì !!!" Cả đám rùng mình.

Haha lần đầu cậu thấy cũng sợ như vậy đó,nhưng mà giờ chai mặt rồi...

" Không sao đâu,nhìn nó hơi xấu một chút,nhưng mà ăn rất ngon đó "

Lạc Sở trấn tĩnh mọi người.Họ nói gì vậy nhỉ ? Thú biến dị không thể ăn !??? Là sao,đó giờ cậu ăn thú biến dị bình thường mà ta...

"...Nếu không thì ta về nhà làm thử cho mọi người ăn nhé,ngon lắm đừng sợ.Cứ đứng đây chơi đi,ta làm rất nhanh sẽ đem ra thôi" Lạc Sở vẫy tay rồi chạy về nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Không Tới Dị Giới

Số ký tự: 0