Xuyên Không Tới Dị Giới

Kết bạn

2024-12-27 21:59:19

Mang ếch lột hết da ra rửa sạch.Lấy kéo cắt ếch thành từng khúc nhỏ.Đâm muối tỏi ớt rồi bỏ vào ếch để ướp.Đổ dầu vào chảo,bỏ phần ếch đã ướp vào chiên cho vàng đều rồi vớt ra để ráo dầu.

Cho tỏi băm, hành băm, sả băm vào phi thơm. Đảo tới khi hỗn hợp có màu sém vàng và dậy mùi thơm thì cho tiếp ếch vào xào,nêm nếm vừa ăn rồi bỏ thêm hành lá vào.2 món ếch chiên muối ớt và ếch xào xả ớt đã hoàn thành.

Cậu nhanh chóng bỏ vào 2 phần ếch vào đĩa rồi đem ra cho mọi người thưởng thức.Chỗ ếch lớn còn lại thì đương nhiên lát cả nhà cậu ăn rồi...Lạc Sở chỉ làm có 3 con nhưng lại ra 2 đĩa to đùng.Do con nào con nấy bự quá mà...

" Mọi người đợi có lâu không.Ta đã làm xong rồi đây" Lạc Sở giơ 2 đĩa đồ ăn to lên.Cả đám giờ mới định hình lại nhìn 2 đĩa thức ăn.

" Woww,thơm quá đi thôi!! Đây là cái con thú xấu xí hồi nãy cậu bắt đó sao !???" Diệp Ân vừa thèm vừa hơi rén.

" Mùi thật sự rất thơm luôn,nhìn qua có vẻ rất ngon miệng.Nếu khi nãy không phải thấy con thú biển dị đó thì không ai tin được món này

làm từ nó luôn đó !!" Lâm Nhi kinh ngạc nhưng vẫn chưa dám thử

" Dù con hồi nãy nhìn hơi kinh dị, nhưng mà món này thật sự thơm quá đi ....Hay là cứ thử đi,cũng không chết đâu mà lo" Một người thèm quá liền khuyên mọi người.

" ỪM !!! Được tất cả cùng thử !!"

Mọi người đồng lòng lấy một miếng từ đĩa,cắn một phát thì tất cả đều im lặng đến đáng sợ...

" A ăn không ngon sao ..."

Lạc Sở luống cuống.Cậu cũng bốc một miếng ăn thử.Ơ... ngon thấy mẹ luôn mà ....Ngon mà cái nách nó nhức nhức luôn ấy trời...

" NGON QUÁ !!!!!" Cả đám la lên làm Lạc Sở giật mình...

" Lâu lắm rồi ta mới được ăn thịt !! Thật sự hạnh phúc quá luôn. Huhuhu" Diệp Ân ăn ngon tới nỗi khóc lên.

" Thơm ngon lắm !! Lạc Sở sao người có thể nấu được món mĩ vị này được vậy"

Lâm Nhi hạnh phúc gặm đùi ếch.Cả đám nhao nhao lên giành ăn...Lạc Sở chỉ có thể chống cằm bất lực nhìn cảnh bạn bè tương tàn.

Lạc Sở cũng bắt đầu suy nghĩ được một chuyện...Có lẽ người ở đây không biết thịt dị thú ăn được...Nhưng cũng đều là thịt,ngoài chợ cũng có bán thịt mà.Chả lẽ thịt đó không phải thịt dị thú sao ?? Khá nhiều thắc mắc hiện ra trong đầu cậu.Có lẽ tối về cậu sẽ hỏi Laim chuyện này,chắc anh sẽ biết.

Lạc Sở thoát khỏi dòng suy nghĩ của mình,liếc mắt thấy mọi người đã ăn hết nhưng vẫn chưa đã thèm...Lạc Sở thở dài đứng dậy.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


" Được rồi.Nếu muốn ta sẽ dẫn mọi người đi bắt ếch.Nếu cả 7 người các ngươi,mỗi người bắt được 2 con.Thì ta sẽ chỉ cách làm.Thấy sao? " Lạc Sở

" Được được!! Ta chắc chắn sẽ bắt được cho coi"

Cả đám nháo nhào đòi cậu dẫn đi.Bọn họ ăn vẫn chưa đã.Còn phải bắt được mang về cho gia đình ăn nữa chứ.Đã lâu rồi họ mới được ăn thịt

" Rồi rồi,giờ tất cả về nhà mang xô qua ta dẫn đi cho"

" Đã rõ !!!" Cả đám vui vẻ chạy về nhà

Dắt cả đám tới,Lạc Sở chỉ cách tìm ếch và bắt ếch.Lúc đầu thì còn chả dám sờ hét toáng lên.Nhưng sau một hồi đã quen dần thì chỉ cần thấy ếch là hăng hái bắt bỏ vô thùng.

Sau cùng thì mỗi người bắt được 3 con ếch,Lạc Sở cũng thu được thêm 4 con nữa.Thành quả hơn cả mong đợi,họ vui vẻ cầm tay Lạc Sở cảm ơn ríu rít.Lạc Sở cũng rất vui khi họ có thể thích ứng được khá nhanh. Cũng không keo kiệt mà dẫn họ về nhà mình chỉ cách làm.Có điều là 7 người đều không có những nguyên liệu này...

" Nê Lạc Sở đây là củ gì lạ vậy"

" Là củ tỏi"

" Ơ nè,cái lu chưa cái màu trắng đục này là cái gì"

" Mỡ heo"

" Đây là gì nhỉ? Ta chưa thấy bao giờ,đỏ là đỏ lét vậy"

" Trái ớt"

Hàng loạt câu hỏi khiến Lạc Sở nhức nhức cái đầu.Toi rồi,cậu quên mất ở đây không biết dùng những thứ này để nấu ăn....Cậu liền giải thích sơ qua.

" Thôi được rồi,đưa ếch đây để ta làm giúp.Ngày mai nếu muốn thì cùng ta vào rừng hái nguyên liệu,thế nào ?" Lạc Sở bất lực.Cả đám vui vẻ gật đầu lia lịa.

" Thật sự cảm ơn ngươi rất nhiều,Lạc Sở"

" Ta muốn làm bạn với ngươi có được không ?"

"Phải phải,ngươi thật sự rất tốt,ta cũng muốn làm bạn"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Ta nữa"

" Ta cũng vậy"

" Hừm, có vẻ ngươi đã thật sự thay đổi" Lâm Nhi cười

" Ta đã nói rồi mà Lâm Nhi,Lạc Sở thật sự rất tốt.Ta nhìn người hơi bị chuẩn " Diệp Ân nở mũi

" Được rồi,sao cũng được hết"

Lạc Sở cười...Tự nhiên cái có người thân thiện quá làm cậu cũng hơi rén.

"Rồi rồi,đưa ếch đây.Ta sẽ làm sạch hết giúp cho.Nhưng chỉ làm 1 nửa thôi ha.Để dành ngày mai các ngươi làm thử nữa"

Lạc Sở hỏi.Cả đám gật đầu đồng ý,ngươi nói gì chúng ta đều nghe.

" Được,vậy tầm 1 tiếng 30 phút nữa các ngươi đem đồ qua đựng nha.Ờm,2 cái đĩa lớn với một cái gì đó để bảo quản số ếch còn lại. Đã rõ chưa"

Tất cả đều đồng ý rồi vui mừng ra về.Tối là được ăn thịt rồi,chắc chồng con của họ sẽ vui lắm.Dù dị tộc mỗi 1 năm thì sẽ nhận được thịt.Nhưng mà chỗ thịt ít xỉn đó ăn còn chưa được 4 ngày đã hết... Chưa kể thịt thì không thể để lâu được.

Lạc Sở bỏ 4 con ếch vừa bắt được thêm vào thùng nước hồi nãy,vậy là được 8 con.Ếch này cậu để dự trữ nên nuôi trong thùng mới để được lâu...

Mấy con dị thú cậu bắt về cũng được bỏ vào lồng bự ở phía sau nhà.Hơi tốn cơm chút nhưng chỉ có cách này mới có thể dự trữ được thôi hà.Rau củ và nấm thì lúc hải cậu hải luôn cả rễ nên về ngâm nước vào là có thể để được khá lâu.

Lạc Sở bắt tay vào xào xào nấu nấu ếch hết 1 tiếng hơn.Phùu,rốt cuộc cũng xong.Lạc Sở lau mồ hôi.Mọi người cũng lục tục đến.

" Wow,thật thơm.Vui quá đi,lát nữa là được ăn rồi"

" Hì hì,nhờ có Lạc Sở hết đó"

"Ừm,Lạc Sở thật sự rất tài giỏi"

" Rồi rồi,mau lấy hết đồ về đi" Lạc Sở

Hahaha.Được ăn rồi được ăn thịt rồi!! Cả đám lấy xong cảm ơn cậu rồi háo hức chạy về nhà.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Không Tới Dị Giới

Số ký tự: 0