Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại

Thiên Tài Huyền...

Ngận Thị Kiểu Tình

2024-11-15 15:56:17

Edit: Kim

Ăn nhiều một chút, ăn nhiều máu sao?

Nam Chi vừa nghe thấy giọng nói này, cơ thể liền vô cùng khó chịu, trong thân thể có một loại cảm giác ngưỡng mộ mãnh liệt, nhưng lại nhanh chóng biến mất, vô cùng khó chịu.

Tình hình bây giờ của ta là như thế nào?

Loáng thoáng có thể cảm nhận được mình đang đứng ở nơi nào, sau đó bang một tiếng, cửa đóng lại, chung quanh là một mảnh tối tăm, vô cùng yên tĩnh.

Nam Chi kêu lên trong lòng: “Ca ca, ca ca, bây giờ chúng ta đang ở đâu nha?”

Hệ thống: “Tủ quần áo.”

Nam Chi nghi hoặc: “Tại sao chúng ta lại ở trong tủ quần áo?”

“Tại sao ta lại không thể động đậy được nha?”

Nam Chi chép chép miệng, “Ta muốn uống trà sữa.”

“Ca ca, ngươi nói đúng, tới thế giới này có thể uống trà sữa.”

Hệ thống có chút cạn lời.

Hệ thống nói: “Bây giờ ngươi là linh hồn trẻ con.”

Nam Chi hỏi: “Linh hồn trẻ con cái gì, ta vốn dĩ là linh hồn trẻ con mà.”

Hệ thống giải thích nói: “Là sử dụng thân thể của một đứa trẻ để tạo thành bức tượng có linh hồn.”

Nam Chi:???

Ta tuổi còn nhỏ, ngươi không nên gạt ta nha?

Người cũng đã chết nha!

Nam Chi hỏi: “Vậy ta là ai?”

Hệ thống: “Ngươi là con của người phụ nữ này, ngươi đã chết từ trong bụng, bị mẹ làm cho sống lại.”

Nam Chi: “Ồ, ừm, hả?”

Ta không hiểu, nhưng đã bị sốc rồi, đây là chuyện gì nha?

Nam Chi không hiểu, “Nuôi cái này thì có tác dụng gì?”

Ta đều đã chết, hãy để cho ta chết đi, làm như vậy làm cái gì nha?

Hệ thống: “Sẽ làm cho vận khí của con người trở nên tốt hơn, mọi mong muốn đều trở thành hiện thực, nhưng tượng nhỏ cần được nuôi dưỡng, ngươi cần gì có thể yêu cầu mẹ ngươi, mẹ ngươi sẽ thỏa mãn ngươi, cô ta cũng đạt được thứ mình muốn.”

“Vận khí tốt, chính là làm ít công to.”

Nam Chi ồ một tiếng, “Mẹ ta làm công việc gì?”

Hệ thống: “Nữ minh tinh.”

Nam Chi:……

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ta, ta thật sự không muốn liên quan đến cái giới này.

Để ta tính xem đã đi qua bao nhiêu giới giải trí.

Hệ thống chỉ nói: “Chỉ là một câu chuyện huyền học bắt ma có bối cảnh giới giải trí mà thôi.”

Nam Chi vô cùng kinh ngạc, “Bắt ma, là bắt ta sao?”

Hệ thống: “Đương nhiên.”

Nam Chi: “Ô ô ô!”

Ta thật sự là một con quỷ hàng thật giá thật nha!

Hệ thống giải thích câu chuyện của thế giới này cho Nam Chi nghe.

Chính là một thiên tài huyền học xuyên vào một nữ minh tinh tuyến 18, cô mở phát sóng trực tiếp bói toán đoán mệnh, bắt ma.

Chẳng mấy chốc đã trở nên nổi tiếng.

Giáng một đòn huyền học nặng nề vào những cư dân mạng đi theo chủ nghĩa duy vật.

Sau đó là hành trình đánh quái của nữ chính, cái linh hồn này của Nam Chi cùng lắm chỉ là một con quái nhỏ mà thôi.

Kỳ thực nữ chính cũng có ý tốt, nhìn thấy mẹ cô nuôi dưỡng linh hồn, đã khuyên không nên nuôi nữa, nuôi linh hồn tới mức tham lam, linh hồn sẽ trở nên mất khống chế.

Nhưng mẹ nào có nghe lọt, chỉ có sự sợ hãi, oán độc vì bí mật của mình bị người khác biết được.

Thật vất vả mới có thể dung hợp, làm sao có thể không nuôi nữa, sợ nữ chính đem chuyện này nói ra ngoài, cô vậy mà lại yêu cầu tiểu quỷ đi giết chết nữ chính.

Nhưng một cái linh hồn làm sao có thể là đối thủ của nữ chính được, linh hồn gần như bị đánh tan, nhưng cuối cùng vẫn trở về được, cũng không được mẹ an ủi.

Linh hồn trở nên táo bạo, tiền đồ của nữ minh tinh cũng trở nên không thuận.

Luôn có đủ loại bê bối nổ ra, chuyện nuôi tiểu quỷ cũng bị phơi bày ra ngoài ánh sáng.

Nữ minh tinh thật sự không thể chịu nổi, mời người tới, tiêu diệt tiểu quỷ hoàn toàn.

Nam Chi xem xong cốt truyện, không nhịn được nói: “Cô ấy có tâm nguyện gì?”

Có một chuyện Nam Chi muốn hỏi rõ ràng, “Cô ấy chết như thế nào nha?”

Trong lòng cô đã mơ hồ đoán ra, nhưng lại có chút khó tin, không dám tin tưởng.

Hệ thống trầm mặc một lúc, nói: “Bị mẹ giết chết.”

Tay Nam Chi tê rần, kêu lên một tiếng.

Làm sao ta lại đoán đúng rồi.

Hệ thống: “Đứa trẻ không muốn rời xa mẹ, cô bị thương, cô khổ sở, nhưng mẹ lại không trấn an một chút, làm cô vừa đau đớn vừa bất an, sau đó lại bị đánh tan.”

Nam Chi suy nghĩ một hồi, xác định việc cần làm sau này, đó chính là không ngừng nói với mẹ, không thể làm hại nữ chính.

Hệ thống nói: “Cô ấy không muốn làm linh hồn, cô muốn được giải thoát.”

Nam Chi vừa nghe được lời này, liền biết có chút khó, dưới sự phổ cập khoa học của hệ thống ca ca, Nam Chi đã biết mình là thứ gì.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Rất khó để từ chối mệnh lệnh của mẹ, ở một góc độ nào đó mà nói, mẹ là chủ nhân của tiểu quỷ.

Nam Chi bất động trong tủ quần áo, không biết bây giờ là lúc nào, chỉ có một mảnh tối đen như mực.

Cô cảm thấy hơi buồn ngủ, vì thế dần dần chìm vào giấc ngủ, tỉnh dậy thì đi tiếp xúc với hạt giống hoa lan.

Không biết qua bao lâu, cửa tủ quần áo đột nhiên mở ra, ánh sáng chiếu vào trong tủ quần áo, làm Nam Chi có chút hoảng hốt.

Ngay sau đó bản thân bị ôm ra ngoài.

Nam Chi nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp đang cầm trong tay đủ các loại đồ ăn vặt và thú bông, nói với Nam Chi: “Mẹ đi quay phim về mua cho con rất nhiều đồ nha, con có nhớ mẹ không?”

Cơ thể Nam Chi bay ra ngoài, chạm vào gấu bông và đồ ăn vặt.

Tống Hà nhìn thấy đồ ăn vặt và thú bông nhích tới nhích lui, trong lòng cảm thấy sợ hãi, cho dù thứ này có thể mang lại lợi ích cho mình, nhưng thật sự làm người ta cảm thấy sợ hãi.

Loáng thoáng có thể nhìn thấy thân mình xanh tím của đứa trẻ, toàn thân toát ra hơi thở lạnh lẽo, đang chơi đồ chơi.

Đúng là chết tiệt!

Nhưng vô danh trong cái giới này còn khó chịu hơn.

Cùng lắm là chỉ chịu đựng một thứ chết tiệt mà thôi.

Tống Hà ngồi trên sô pha, đột nhiên bắt đầu thở dài, Nam Chi quay đầu nhìn người mẹ này.

Người mẹ này thật xinh đẹp nha!

Có gương mặt như vậy, Nam Chi cảm thấy cô có thể nổi tiếng, tại sao còn phải biến con mình thành tiểu quỷ nha!

Tống Hà cảm nhận được ánh mắt của tiểu quỷ, cô ưu sầu nói: “Con khốn Lý Trinh kia dám làm khó mẹ lúc đang quay phim cổ trang, bảo bảo, con đi dọa cô ta một chút được không?”

Nam Chi: ??!!

Đồng tử cô run rẩy, ta là một cái linh hồn nha, cô bảo ta đi dọa người ta, dọa người kiểu gì nha?

Nam Chi lục lại hồi ức, trong cốt truyện đúng là Tống Hà đã sai tiểu quỷ đi làm rất nhiều chuyện như vậy, phàm là những người cô thấy không vừa mắt, đều sẽ gặp xui xẻo.

Ít nhiều sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Nhưng mà Nam Chi đã đến, sẽ không làm ra chuyện như vậy.

Tại sao phải đi dọa người?

Nam Chi ngồi trên ghế sô pha không nhúc nhích, Tống Hà nhíu mày, “Bảo bảo, bảo bảo, mẹ rất đau lòng nha!”

Trong lòng Nam Chi thầm ồ một tiếng, vẫn không nhúc nhích.

Tống Hà còn nói thêm: “Bảo bảo, con muốn thấy mẹ đau lòng sao, con đi dọa cô ta một chút, làm ảnh hưởng tới tinh thần của cô ta, hoặc là xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì đó.”

Nam Chi lại liếc nhìn Tống Hà, cô đau lòng thì làm sao?

Cô làm như vậy là phạm pháp, lại còn không thể tìm thấy chứng cứ.

Để tiểu quỷ thay cô làm việc, oa, cô đúng là xảo quyệt nha!

Nhưng trong lòng Nam Chi vẫn dâng lên cảm giác khó chịu, thân thể trở nên đau đớn, trong lòng mơ hồ hiểu ra, đây là ‘mẹ’ đang ra mệnh lệnh cho cô.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Nhanh Ba Tuổi Rưỡi: Bánh Bao Nhỏ Ngọt Ngào Lại Mềm Mại

Số ký tự: 0