Giáo Bá 10
Chu Vu
2024-08-11 19:55:35
Trò chơi bắt đầu, dưới sự phối hợp của mấy nam sinh, rất nhanh Tại Dã đã bốc được lá bài bị chỉ định.
“Nói thật.” Tại Dã ném lá bài trong tay xuống. Nếu chọn thử thách, chắc chắn đám súc sinh này sẽ bảo anh ra ngoài tìm người tỏ tình hoặc là không mặc áo chạy một vòng trên hành lang.
Mấy nam sinh tiếc nuối than một tiếng, tiếp theo có người đặt câu hỏi: “Vậy anh Dã trả lời đi, anh có phải là xử nam hay không?”
Tại Dã không nói chuyện, mấy người còn lại đã nổi giận: “Còn phải hỏi à, chắc chắn rồi!”
“Mẹ kiếp, ai bảo cậu hỏi loại vấn đề này...... Hỏi bạn gái đi!”
Tại Dã yên lặng suy tư một lát: “Không phải.”
Có lẽ là không phải, nếu không thì con gái anh chui từ đâu ra. Xử nam không thể có con gái ruột được, cho nên anh không phải là xử nam, suy luận này không có vấn đề.
“Không phải!!! Thế mà lại không phải!!!” Mấy nam sinh lộn xộn kêu lên, còn có người kích động hỏi: “Mẹ nó! Thế đối phương là ai hả?”
Vấn đề này, Tại Dã cũng muốn biết.
Lúc mấy người còn đang gào thét, đột nhiên Tại Dã đứng lên: “Tôi không học tiết tự học buổi tối, đi trước”
“Hả? Anh Dã đi luôn rồi à?”
“Có phải anh ấy tức giận không?”
“Không đâu… Cảm giác hai ngày này anh Dã rất thần bí.”
Tại Dã đang suy nghĩ một câu hỏi: Làm thế nào để trở thành một người cha?
Đây là một vấn đề quá phức tạp.
Anh đến Cao Tường đón Dư Thiên, Lý Tụ hỏi anh: “Sau này em định làm sao bây giờ? Ngay cả em cũng đang đi học đấy, đứa nhỏ còn bé như vậy, không ai chăm sóc thì không được. Anh nói trước, anh chỉ giúp em chăm một ngày thôi, em cũng không thể trông cậy vào anh mãi được.”
“Em nghe anh khuyên nên tìm một người bảo mẫu chăm sóc cô bé, chắc chắn một mình em không thể lo liệu hết được.”
Tại Dã không lên tiếng.
Không phải là anh không biết, chỉ là bởi vì chính anh khi còn nhỏ đã trải qua, cho nên anh hơi bài xích.
Lúc ba mẹ anh ầm ĩ ly hôn, giằng co hơn một năm mới hoàn toàn ly hôn, khi đó trong nhà ngoại trừ cãi vã thì là khóc, từ đó trở đi anh không có ai quản. Bảo mẫu trẻ tuổi trong nhà chăm sóc anh thừa dịp trong nhà không có ai sẽ đánh chửi anh, còn bỏ thuốc ngủ trong cơm của anh, dẫn đến anh phải vào bệnh viện.
Sau đó anh mới biết, bảo mẫu kia đã sớm xảy ra quan hệ với ba anh, bởi vì mẹ anh phát hiện tình nhân bên ngoài của chồng, yêu cầu ly hôn, ba anh sứt đầu mẻ trán, không có thời gian để ý tới bảo mẫu này, trong lòng bảo mẫu ghen tị, sinh ra ý nghĩ trả thù, nên động thủ với anh.
Vì việc này mà Tại Dã càng chán ghét cha ruột, đồng thời cũng không muốn thuê bảo mẫu nữa.
Hôm nay ở trường học, Tại Dã đã tìm kiếm nhà trẻ, hai tuổi cũng có thể đi vào, chỉ là có một vấn đề bày ra trước mắt: đứa con gái đột nhiên xuất hiện này không có giấy tờ gì.
Nếu như muốn làm những giấy tờ này, nhất định sẽ kinh động đến ba mẹ anh, đến lúc đó... nghĩ đến chuyện này Tại Dã lại bực bội.
Về đến nhà, trước đó đã có dì dọn vệ sinh đến dọn dẹp, khắp nơi đều sạch sẽ gọn gàng.
“Lại đây, gội đầu cho nhóc.”
Mấy ngày nay đứa nhỏ tự mình tắm rửa không sạch lắm, tóc căn bản chưa từng gội, Tại Dã cứ cảm thấy có mùi gì đó.
Anh xả nước, cầm dầu gội mua hôm trước, nhìn cô bé, đột nhiên cảm thấy bó tay không có cách nào, cứ như con sen lần đầu tiên tắm rửa cho mèo vậy.
Cho dù con mèo này nhìn qua rất ngoan, anh vẫn không biết bắt đầu từ đâu.
Vẫn là Dư Thiên liếc anh một cái, đỡ chậu nước tự dúi đầu vào.
Tại Dã: “!” Anh dùng một tay đè ót kéo cô bé lại.
Dư Thiên giãy giụa: “Phụt, a, mắt!”
Tại Dã vừa xối nước vừa lau mắt cho Dư Thiên, bởi vì chỉ cần mắt bị ướt thì cô bé sẽ bắt đầu kêu, nếu anh không lau cô bé sẽ trực tiếp cọ nước vào đầu gối anh.
Vất vả lắm mới tiến hành đến khâu bôi dầu gội đầu, bởi vì đổ ra quá nhiều, đầu Dư Thiên gần như bị bọt bao phủ. Cô bé lại kêu lên: “Đau mắt ra!”
Tại Dã: “Đừng mở!”
Dư Thiên: “Ưm! Tóc đau!”
Tại Dã dùng lực quá lớn, nhìn bàn tay to lại nhìn lực tay của anh, mới cầm chút mà Dư Thiên đã cảm giác đầu mình sắp biến hình, cô bé bị đau nên giãy giụa, còn không ngừng lắc đầu, bọt bay khắp nơi, ném lên mặt Tại Dã.
Cuối cùng Tại Dã chỉ có thể kẹp cô bé dưới cánh tay, xoay lại cả người, dùng tư thế kẹp ngược gội đầu cho Dư Thiên.
Chỉ gội đầu thì vẫn chưa đủ, còn phải lau khô, chải tóc nữa, nghĩ đến sáng ngày mai lại phải trải qua địa ngục buộc tóc cho đứa nhỏ, Tại Dã lập tức quyết định sáng mai sẽ đưa cô bé đi cắt tóc.
Đứa bé tắm xong trở nên thơm ngào ngạt nhảy lên giường, trải qua một ngày hình như cô bé đã quên chuyện tè dầm ngày hôm qua, nhảy nhót trên giường.
“Nói thật.” Tại Dã ném lá bài trong tay xuống. Nếu chọn thử thách, chắc chắn đám súc sinh này sẽ bảo anh ra ngoài tìm người tỏ tình hoặc là không mặc áo chạy một vòng trên hành lang.
Mấy nam sinh tiếc nuối than một tiếng, tiếp theo có người đặt câu hỏi: “Vậy anh Dã trả lời đi, anh có phải là xử nam hay không?”
Tại Dã không nói chuyện, mấy người còn lại đã nổi giận: “Còn phải hỏi à, chắc chắn rồi!”
“Mẹ kiếp, ai bảo cậu hỏi loại vấn đề này...... Hỏi bạn gái đi!”
Tại Dã yên lặng suy tư một lát: “Không phải.”
Có lẽ là không phải, nếu không thì con gái anh chui từ đâu ra. Xử nam không thể có con gái ruột được, cho nên anh không phải là xử nam, suy luận này không có vấn đề.
“Không phải!!! Thế mà lại không phải!!!” Mấy nam sinh lộn xộn kêu lên, còn có người kích động hỏi: “Mẹ nó! Thế đối phương là ai hả?”
Vấn đề này, Tại Dã cũng muốn biết.
Lúc mấy người còn đang gào thét, đột nhiên Tại Dã đứng lên: “Tôi không học tiết tự học buổi tối, đi trước”
“Hả? Anh Dã đi luôn rồi à?”
“Có phải anh ấy tức giận không?”
“Không đâu… Cảm giác hai ngày này anh Dã rất thần bí.”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tại Dã đang suy nghĩ một câu hỏi: Làm thế nào để trở thành một người cha?
Đây là một vấn đề quá phức tạp.
Anh đến Cao Tường đón Dư Thiên, Lý Tụ hỏi anh: “Sau này em định làm sao bây giờ? Ngay cả em cũng đang đi học đấy, đứa nhỏ còn bé như vậy, không ai chăm sóc thì không được. Anh nói trước, anh chỉ giúp em chăm một ngày thôi, em cũng không thể trông cậy vào anh mãi được.”
“Em nghe anh khuyên nên tìm một người bảo mẫu chăm sóc cô bé, chắc chắn một mình em không thể lo liệu hết được.”
Tại Dã không lên tiếng.
Không phải là anh không biết, chỉ là bởi vì chính anh khi còn nhỏ đã trải qua, cho nên anh hơi bài xích.
Lúc ba mẹ anh ầm ĩ ly hôn, giằng co hơn một năm mới hoàn toàn ly hôn, khi đó trong nhà ngoại trừ cãi vã thì là khóc, từ đó trở đi anh không có ai quản. Bảo mẫu trẻ tuổi trong nhà chăm sóc anh thừa dịp trong nhà không có ai sẽ đánh chửi anh, còn bỏ thuốc ngủ trong cơm của anh, dẫn đến anh phải vào bệnh viện.
Sau đó anh mới biết, bảo mẫu kia đã sớm xảy ra quan hệ với ba anh, bởi vì mẹ anh phát hiện tình nhân bên ngoài của chồng, yêu cầu ly hôn, ba anh sứt đầu mẻ trán, không có thời gian để ý tới bảo mẫu này, trong lòng bảo mẫu ghen tị, sinh ra ý nghĩ trả thù, nên động thủ với anh.
Vì việc này mà Tại Dã càng chán ghét cha ruột, đồng thời cũng không muốn thuê bảo mẫu nữa.
Hôm nay ở trường học, Tại Dã đã tìm kiếm nhà trẻ, hai tuổi cũng có thể đi vào, chỉ là có một vấn đề bày ra trước mắt: đứa con gái đột nhiên xuất hiện này không có giấy tờ gì.
Nếu như muốn làm những giấy tờ này, nhất định sẽ kinh động đến ba mẹ anh, đến lúc đó... nghĩ đến chuyện này Tại Dã lại bực bội.
Về đến nhà, trước đó đã có dì dọn vệ sinh đến dọn dẹp, khắp nơi đều sạch sẽ gọn gàng.
“Lại đây, gội đầu cho nhóc.”
Mấy ngày nay đứa nhỏ tự mình tắm rửa không sạch lắm, tóc căn bản chưa từng gội, Tại Dã cứ cảm thấy có mùi gì đó.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh xả nước, cầm dầu gội mua hôm trước, nhìn cô bé, đột nhiên cảm thấy bó tay không có cách nào, cứ như con sen lần đầu tiên tắm rửa cho mèo vậy.
Cho dù con mèo này nhìn qua rất ngoan, anh vẫn không biết bắt đầu từ đâu.
Vẫn là Dư Thiên liếc anh một cái, đỡ chậu nước tự dúi đầu vào.
Tại Dã: “!” Anh dùng một tay đè ót kéo cô bé lại.
Dư Thiên giãy giụa: “Phụt, a, mắt!”
Tại Dã vừa xối nước vừa lau mắt cho Dư Thiên, bởi vì chỉ cần mắt bị ướt thì cô bé sẽ bắt đầu kêu, nếu anh không lau cô bé sẽ trực tiếp cọ nước vào đầu gối anh.
Vất vả lắm mới tiến hành đến khâu bôi dầu gội đầu, bởi vì đổ ra quá nhiều, đầu Dư Thiên gần như bị bọt bao phủ. Cô bé lại kêu lên: “Đau mắt ra!”
Tại Dã: “Đừng mở!”
Dư Thiên: “Ưm! Tóc đau!”
Tại Dã dùng lực quá lớn, nhìn bàn tay to lại nhìn lực tay của anh, mới cầm chút mà Dư Thiên đã cảm giác đầu mình sắp biến hình, cô bé bị đau nên giãy giụa, còn không ngừng lắc đầu, bọt bay khắp nơi, ném lên mặt Tại Dã.
Cuối cùng Tại Dã chỉ có thể kẹp cô bé dưới cánh tay, xoay lại cả người, dùng tư thế kẹp ngược gội đầu cho Dư Thiên.
Chỉ gội đầu thì vẫn chưa đủ, còn phải lau khô, chải tóc nữa, nghĩ đến sáng ngày mai lại phải trải qua địa ngục buộc tóc cho đứa nhỏ, Tại Dã lập tức quyết định sáng mai sẽ đưa cô bé đi cắt tóc.
Đứa bé tắm xong trở nên thơm ngào ngạt nhảy lên giường, trải qua một ngày hình như cô bé đã quên chuyện tè dầm ngày hôm qua, nhảy nhót trên giường.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro