Chương 30 - Giáo Bá

Giáo Bá 11

Chu Vu

2024-08-11 19:55:35

Tốn hết sức chín trâu hai hổ tắm rửa đứa bé xong, toàn thân mình lại ướt đẫm, trên tóc còn dính bọt, anh đóng cửa phòng tắm chuẩn bị tắm rửa, vừa cởi được T - shirt màu đen trên người, đột nhiên cửa bị đẩy ra.

Tại Dã nhanh chóng lấy khăn lông khoác lên người, nhíu mày với đứa nhỏ đứng ngó trước cửa: “Làm gì, không được nhìn!”

Dư Thiên chớp mắt: “Con muốn uống sữa chua!”

Tại Dã nghĩ đến trải nghiệm tối hôm qua: “Không được, sẽ tè dầm.”

Ai ngờ cô bé lại khẳng định: “Sẽ không tè dầm, không uống Coca, uống sữa chua!”

Tại Dã: “Coca và sữa chua giống như nhau cả, đều là nước, uống nhiều quá sẽ tè dầm.”

Nhưng một đứa nhỏ hai tuổi hoặc là còn chưa đầy hai tuổi đã nhận định chuyện gì thì rất khó thay đổi, Tại Dã nói chuyện với cô bé mười phút, cuối cùng vẫn phải cho cô bé uống một chai.

Bởi vì chuyện này, tối nay Tại Dã không ngủ say được, mỗi lần cảm thấy đứa trẻ bên cạnh động đậy chút thì anh sẽ tỉnh lại ngay lập tức, nhanh chóng xốc chăn lên, nhấc cô bé đang rầm rì trên giường lên vận chuyển hỏa tốc đến WC.

Giải quyết xong việc tâm sự này Tại Dã mới có thể ngủ say.

Chỉ là cơn buồn ngủ vừa mới dâng lên, thì tiếng chuông điện thoại lại vang lên, anh cầm lên xem.

Tin nhắn của Lý Tụ.

“Dã ơi, anh nói với em chuyện này, không phải là lần trước anh chia sẻ ảnh của Tiểu Thiên cho anh họ em sao, đều tại thằng này không đáng tin cậy, uống say không cẩn thận gửi vào nhóm gia đình, dì Linh cũng ở trong nhóm, bà ấy thấy rồi.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Vừa nãy Ôn Thừa gửi tin nhắn cho anh, nói là dì Linh gọi tới hỏi, có lẽ chuyện của em không giấu được nữa, anh nhắc nhở em trước.”

Ôn Linh, mẹ của Tại Dã.

“Đúng rồi gần đây anh không ở quán bar Cao Tường đâu, em đừng tới tìm anh!”

Tại Dã "Đ*t mẹ" một tiếng, gọi điện thoại cho anh ấy, nhận được nhắc nhở đối phương đã tắt máy. Lại gọi cho anh họ Ôn Thừa, cũng là tắt máy.

Tại Dã: “...” Đầy bụng lời thô tục muốn nói.

Lúc này đứa trẻ bên cạnh không biết mơ thấy gì, đột nhiên cười ra tiếng.

Không tìm được người có thể hỗ trợ chăm sóc đứa nhỏ, nên tạm thời Tại Dã chỉ có thể tự mình đến làm mọi việc. Bởi vì tối hôm qua nghe được tin dữ, sau đó anh trực tiếp cài đặt từ chối tất cả cuộc gọi điện thoại, vừa sáng sớm đã dẫn theo Dư Thiên ra ngoài -- đi… cắt tóc.

Đây mới thật sự là chuyện cấp bách chân chính, sáng nay anh lại bởi vì cột tóc cho đứa nhỏ, lãng phí nửa giờ trong phòng tắm.

Chỉ cần anh dùng sức chút, Dư Thiên sẽ ôm đầu rầm rì kêu đau, nhưng nếu như anh không dùng sức, sẽ không thể nắm hết được những sợi tóc mềm mại lại trơn mượt kia, vất vả lắm nắm ở trong tay, cuối cùng buộc lên không phải chỗ này cong lên thì là chỗ kia cong lên, cô bé còn muốn dùng sức xoa đầu của mình, nói da đầu bị kéo đau.

Cuối cùng phải để Dư Thiên thả tóc, Tại Dã dắt cô bé tìm một tiệm cắt tóc.

“Em gái đáng yêu, anh trai dẫn em đi cắt tóc sao?” Thợ cắt tóc híp mắt cười tủm tỉm.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tại Dã thấy miệng Dư Thiên khẽ động, cũng sắp thốt ra từ ba, nhanh chóng bịt miệng cô bé, nói với tiệm thợ cắt tóc: “Cắt tóc ngắn cho con bé, càng ngắn càng tốt..”

“Cô gái nhỏ xinh đẹp, cắt tóc quá ngắn khó coi, bằng không tôi sửa tóc cho cô bé, rồi làm tạo hình?"

“Không cần, cắt ngắn.”

“Cắt ngắn thì không thể buộc bím tóc xinh đẹp được đâu! Nếu không làm thì uốn nhẹ ở đuôi tóc..." Thợ cắt tóc cố gắng thuyết phục.

“Cắt được không? Không thể cắt thì tôi đổi tiệm khác." Tại Dã vừa ngồi xuống đã muốn đứng dậy muốn rời đi.

Thợ cắt tóc cầm lấy kéo mỉm cười: "“Được, xin hỏi là cắt đến dưới tai hay là trên tai đây??”

Cuối cùng nhờ thợ cắt tóc uốn ngang tai, kiểu tóc như vậy làm cho cô bé càng giống một búp bê đáng yêu, trông mặt cũng nhỏ hơn nhiều.

Thợ cắt tóc nói: “Chất tóc của đứa trẻ rất tốt, nhưng rất dễ nhanh dài, cách một đoạn thời gian sẽ phải đến sửa lại, nếu không thì sẽ phải buộc lên, gần đây trong tiệm chúng tôi đang có hoạt động nạp phí 500 tặng 50, đến cắt tóc còn được tặng một lần gội đầu miễn phí, có muốn tìm hiểu chút hay không?"?”

Lỗ tai Tại Dã giật giật. Tuy rằng anh chưa bao giờ bị những hoạt động nạp tiền đó của thương gia này làm thẻ nạp đả động, nhưng là lần này, nghĩ đến tóc đứa nhỏ dài ra thật sự rất phiền toái, hơn nữa miễn phí gội đầu cho cô bé...

“Hoan nghênh lần sau lại tới nhé!” Thợ cắt tóc nhiệt tình tiễn khách.

Dư Thiên cầm thẻ khách vip của tiệm cắt tóc, lắc lắc mái tóc bên đến tai của mình.

“Nếu động đậy nữa thì nhóc xuống dưới tự đi.” Tại Dã uy hiếp.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Giáo Bá

Số ký tự: 0