Giáo Bá
Chu Vu
2024-08-11 19:55:35
Sân bóng rổ ở công viên Liễu Thụ, một đám nam sinh mặc đồ thể thao đang chơi bóng rổ.
Nơi này mỗi buổi tối cuối tuần đều rất náo nhiệt, có người chơi bóng rổ cũng có người trượt ván, bên cạnh còn có người đang chơi cầu lông, xa hơn một chút là khu dụng cụ tập thể hình của các đại gia, khu tán gẫu của các bác gái cùng với khu chăm sóc con cái của phụ huynh.
Tiếng trẻ con ồn ào, cách một rừng cây nhỏ có thể truyền tới sân bóng rổ bên này.
Giữa hai sân bóng rổ một trái một phải cách lan can cao hơn một mét, Tại Dã cùng một đám đồng bọn ở sân bóng rổ bên phải.
Phanh, phanh, phanh." Tiếng bóng rổ đập trên mặt đất phát ra, cùng với tiếng hét của đám nam sinh," Mau ngăn anh ấy lại!”
“Ngăn không được! Cậu chỉ biết nói tôi, cậu có bản lĩnh thì tự mình ngăn!
Nam sinh cao lớn da ngăm đen mắng một câu, đuổi theo phía trước chạy như bay, cố gắng ngăn cản hắn. Xoay người một cái, liền lướt qua bên người hắn, nhanh như một trận gió, nháy mắt đi tới dưới rổ.
Anh một tay mang bóng lên, nam sinh đã sớm chuẩn bị ở dưới rổ ngăn cản anh đồng thời nhảy lên, ai ngờ cổ tay anh vừa chuyển đem bóng truyền cho một nam sinh cao gầy chờ ở bên cạnh, nam sinh kia tươi cười sáng lạn, nhận bóng cũng không ai kịp ngăn cản, loảng xoảng một tiếng thuận lợi ghi bàn.
Bóng từ trong khung rơi xuống đập trên mặt đất, bắn lên đã bị Tại Dã bắt được.
“Thật đê tiện, cậu làm sao chuyền bóng cho tên kia! Đã nói chính diện đấu với chúng ta mà!”
“Các người mới đê tiện, tất cả đều vây quét anh Dã! Chiến thuật đấy, hiểu không!”
Chạy trên sân bóng một giờ không ngừng, trên người đều là mồ hôi, một tay xắn lên vạt áo T - shirt lau lau mặt. Anh có một khuôn mặt đặc biệt ưu việt, ngay cả mồ hôi theo chóp mũi lăn xuống cũng đặc biệt có mỹ cảm, lập tức tóc nửa ướt lộ ra cơ bụng lau mồ hôi, chọc cho hai nữ sinh đi ngang qua sân bóng rổ cũng không khỏi dừng bước nhìn qua.
Có trai đẹp!
"Hình như có hơi quen mắt, có phải là trường của chúng ta không?"
Hai nữ sinh nhỏ giọng thảo luận.
Tại Dã nhìn các cô một cái, không để ý, vỗ bóng đi sang bên kia.
Khác với người cha tràn đầy tinh lực thoát khỏi trói buộc vui vẻ bên ngoài, Dư Thiên thoải mái ngồi trong phòng khách có điều hòa, dựa vào sô pha mềm mại xem ti vi. Cô bé mặc áo ngủ mới mua, cả người thơm ngào ngạt sau khi tắm rửa, trên bàn trà trước mặt còn đặt hoa quả đã cắt sẵn.
Mà bà nội Ôn Linh cảm thấy cô bé quá gầy còn ở trong phòng bếp, tự tay nướng sữa chua đồ ăn vặt cho cô bé.
Trên ti vi chiếu chính là một bộ phim thần tượng đang hot gần đây, kể về câu chuyện tình yêu của thiếu nữ học bá và giáo bá chuyển trường. Ôn Linh phu nhân xem phim này, đại khái là bởi vì cảm thấy nam chính bá chủ bên trong có chút giống con trai.
Dư Thiên tựa vào sô pha, nhìn bá chủ chơi bóng rổ trên ti vi. Nữ chính từ sân bóng rổ bên ngoài đi qua, bị giáo bá chú ý tới, vì vậy anh cố ý nện bóng rổ ở khoảng cách xa, hấp dẫn lực chú ý của nữ chính.
“Ê, tôi khát rồi, mua nước giúp tôi.” Đại ca trường bá đạo nói.
Nữ chính đỏ mặt, không biết nữ chính đang phẫn nộ hay thẹn thùng: “Tôi, tôi… Tại sao tôi phải mua nước cho anh?”
Phía sau là một đám đệ của giáo bá đang ồn ào: “Mua nước cho đại ca nhà chúng tôi đi! Thẹn thùng gì!”
Hại nữ chính gấp đến độ ánh mắt đều đỏ, giáo bá còn có vẻ mặt tà mị tươi cười chờ nàng đồng chí. Rốt cục nữ chính nghiêng đầu chạy, giáo bá nhanh chóng đuổi theo, còn hô to tên của cô.
Dư Thiên bắt đầu bò lên bò xuống sô pha tìm kiếm điều khiển từ xa.
Ngoại trừ Dư Thiên không ai có thể nhìn thấy hệ thống 65 ở bên cạnh Dư Thiên lóe ra, nó đồng dạng nhìn hình ảnh TV, ngữ khí cảm thán.
[Đây mới là con đường công lược tôi kiến nghị nhóc nên đi nè, tình yêu tuổi trẻ chua xót ngọt ngào của đại ca trường và học sinh giỏi, anh mắc mưa vì em, em khóc lóc vì anh. Mối tình đầu khắc cốt ghi tâm, tôi tham khảo rất nhiều tiểu thuyết tình yêu, làm cho nhóc một list 99 cách công lược đại ca trường! Bây giờ đều thành vô dụng hết rồi!]
Dư Thiên ở trên sô pha nhúc nhích một lát, rốt cục tìm được điều khiển từ xa, ken két nhấn loạn một hồi, may mắn được điều chỉnh đến một bộ phim hoạt hình, bộ phim hoạt hình kinh điển do Thượng Mỹ chế tác, lúc này mới nhìn say sưa.
Ký chủ biến thành đứa bé ấu trĩ, hệ thống 65 nhàn đến nhàm chán, ở bên cạnh không ngừng ồn ào: [Ký chủ làm gì lại đổi kênh, tựu xem vừa rồi cái kia, xem cái vừa nãy đi, nhóc học tập kinh nghiệm của người ta kìa, bọn họ sắp yêu đương rồi!]
Tiểu Dư Thiên không muốn nhìn hai người bị filter cà mặt trắng bóc ở trên TV cậu trốn tôi đuổi, cũng cảm thấy lóe ra điểm sáng thật đáng ghét, nàng đứng lên từ ngăn tủ dưới sờ đến một cây đập ruồi, đột nhiên đối với hệ thống điểm sáng mãnh liệt đập.
Hệ thống 65: [A! Vì sao đánh tôi!]
Nó lóe ra tránh né một cây đập ruồi trong tay Dư Thiên, mà đứa nhỏ giống như bỗng nhiên từ đó tìm được lạc thú, tương đối chuyên chú chấp nhất muốn dùng một cây đập ruồi đập nó.
Ôn Lĩnh phu nhân bưng sữa chua nướng trở về, thấy cháu gái ngoan ngoãn bảo bối của mình đang đứng ở trên sô pha đánh ruồi bọ, lộ ra một nụ cười hòa ái từ ái.
“Tiểu Thiên đang đánh sâu? Cẩn thận đừng ngã, chờ bà nội tới giúp con đánh.”
Hệ thống khóc.
*
“Ê, người đẹp, thêm WeChat đi!” Một quả bóng rổ đập vào hàng rào che chắn làm hai nữ sinh đi ngang qua bên ngoài hoảng sợ.
Vừa nãy hai nữ sinh đi ngang qua sân bên phải, thấy có anh đẹp trai chơi bóng rổ, hai người đang vui vẻ thảo luận với nhau, không ngờ đột nhiên có một đám người ở sân bên trái gọi họ.
Người đàn ông khoảng hai mươi tuổi nhặt bóng rổ lên, cợt nhả nói với hai nữ sinh: "Cùng chơi không? Anh trai dạy các em chơi bóng rổ.”
Nơi này mỗi buổi tối cuối tuần đều rất náo nhiệt, có người chơi bóng rổ cũng có người trượt ván, bên cạnh còn có người đang chơi cầu lông, xa hơn một chút là khu dụng cụ tập thể hình của các đại gia, khu tán gẫu của các bác gái cùng với khu chăm sóc con cái của phụ huynh.
Tiếng trẻ con ồn ào, cách một rừng cây nhỏ có thể truyền tới sân bóng rổ bên này.
Giữa hai sân bóng rổ một trái một phải cách lan can cao hơn một mét, Tại Dã cùng một đám đồng bọn ở sân bóng rổ bên phải.
Phanh, phanh, phanh." Tiếng bóng rổ đập trên mặt đất phát ra, cùng với tiếng hét của đám nam sinh," Mau ngăn anh ấy lại!”
“Ngăn không được! Cậu chỉ biết nói tôi, cậu có bản lĩnh thì tự mình ngăn!
Nam sinh cao lớn da ngăm đen mắng một câu, đuổi theo phía trước chạy như bay, cố gắng ngăn cản hắn. Xoay người một cái, liền lướt qua bên người hắn, nhanh như một trận gió, nháy mắt đi tới dưới rổ.
Anh một tay mang bóng lên, nam sinh đã sớm chuẩn bị ở dưới rổ ngăn cản anh đồng thời nhảy lên, ai ngờ cổ tay anh vừa chuyển đem bóng truyền cho một nam sinh cao gầy chờ ở bên cạnh, nam sinh kia tươi cười sáng lạn, nhận bóng cũng không ai kịp ngăn cản, loảng xoảng một tiếng thuận lợi ghi bàn.
Bóng từ trong khung rơi xuống đập trên mặt đất, bắn lên đã bị Tại Dã bắt được.
“Thật đê tiện, cậu làm sao chuyền bóng cho tên kia! Đã nói chính diện đấu với chúng ta mà!”
“Các người mới đê tiện, tất cả đều vây quét anh Dã! Chiến thuật đấy, hiểu không!”
Chạy trên sân bóng một giờ không ngừng, trên người đều là mồ hôi, một tay xắn lên vạt áo T - shirt lau lau mặt. Anh có một khuôn mặt đặc biệt ưu việt, ngay cả mồ hôi theo chóp mũi lăn xuống cũng đặc biệt có mỹ cảm, lập tức tóc nửa ướt lộ ra cơ bụng lau mồ hôi, chọc cho hai nữ sinh đi ngang qua sân bóng rổ cũng không khỏi dừng bước nhìn qua.
Có trai đẹp!
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Hình như có hơi quen mắt, có phải là trường của chúng ta không?"
Hai nữ sinh nhỏ giọng thảo luận.
Tại Dã nhìn các cô một cái, không để ý, vỗ bóng đi sang bên kia.
Khác với người cha tràn đầy tinh lực thoát khỏi trói buộc vui vẻ bên ngoài, Dư Thiên thoải mái ngồi trong phòng khách có điều hòa, dựa vào sô pha mềm mại xem ti vi. Cô bé mặc áo ngủ mới mua, cả người thơm ngào ngạt sau khi tắm rửa, trên bàn trà trước mặt còn đặt hoa quả đã cắt sẵn.
Mà bà nội Ôn Linh cảm thấy cô bé quá gầy còn ở trong phòng bếp, tự tay nướng sữa chua đồ ăn vặt cho cô bé.
Trên ti vi chiếu chính là một bộ phim thần tượng đang hot gần đây, kể về câu chuyện tình yêu của thiếu nữ học bá và giáo bá chuyển trường. Ôn Linh phu nhân xem phim này, đại khái là bởi vì cảm thấy nam chính bá chủ bên trong có chút giống con trai.
Dư Thiên tựa vào sô pha, nhìn bá chủ chơi bóng rổ trên ti vi. Nữ chính từ sân bóng rổ bên ngoài đi qua, bị giáo bá chú ý tới, vì vậy anh cố ý nện bóng rổ ở khoảng cách xa, hấp dẫn lực chú ý của nữ chính.
“Ê, tôi khát rồi, mua nước giúp tôi.” Đại ca trường bá đạo nói.
Nữ chính đỏ mặt, không biết nữ chính đang phẫn nộ hay thẹn thùng: “Tôi, tôi… Tại sao tôi phải mua nước cho anh?”
Phía sau là một đám đệ của giáo bá đang ồn ào: “Mua nước cho đại ca nhà chúng tôi đi! Thẹn thùng gì!”
Hại nữ chính gấp đến độ ánh mắt đều đỏ, giáo bá còn có vẻ mặt tà mị tươi cười chờ nàng đồng chí. Rốt cục nữ chính nghiêng đầu chạy, giáo bá nhanh chóng đuổi theo, còn hô to tên của cô.
Dư Thiên bắt đầu bò lên bò xuống sô pha tìm kiếm điều khiển từ xa.
Ngoại trừ Dư Thiên không ai có thể nhìn thấy hệ thống 65 ở bên cạnh Dư Thiên lóe ra, nó đồng dạng nhìn hình ảnh TV, ngữ khí cảm thán.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
[Đây mới là con đường công lược tôi kiến nghị nhóc nên đi nè, tình yêu tuổi trẻ chua xót ngọt ngào của đại ca trường và học sinh giỏi, anh mắc mưa vì em, em khóc lóc vì anh. Mối tình đầu khắc cốt ghi tâm, tôi tham khảo rất nhiều tiểu thuyết tình yêu, làm cho nhóc một list 99 cách công lược đại ca trường! Bây giờ đều thành vô dụng hết rồi!]
Dư Thiên ở trên sô pha nhúc nhích một lát, rốt cục tìm được điều khiển từ xa, ken két nhấn loạn một hồi, may mắn được điều chỉnh đến một bộ phim hoạt hình, bộ phim hoạt hình kinh điển do Thượng Mỹ chế tác, lúc này mới nhìn say sưa.
Ký chủ biến thành đứa bé ấu trĩ, hệ thống 65 nhàn đến nhàm chán, ở bên cạnh không ngừng ồn ào: [Ký chủ làm gì lại đổi kênh, tựu xem vừa rồi cái kia, xem cái vừa nãy đi, nhóc học tập kinh nghiệm của người ta kìa, bọn họ sắp yêu đương rồi!]
Tiểu Dư Thiên không muốn nhìn hai người bị filter cà mặt trắng bóc ở trên TV cậu trốn tôi đuổi, cũng cảm thấy lóe ra điểm sáng thật đáng ghét, nàng đứng lên từ ngăn tủ dưới sờ đến một cây đập ruồi, đột nhiên đối với hệ thống điểm sáng mãnh liệt đập.
Hệ thống 65: [A! Vì sao đánh tôi!]
Nó lóe ra tránh né một cây đập ruồi trong tay Dư Thiên, mà đứa nhỏ giống như bỗng nhiên từ đó tìm được lạc thú, tương đối chuyên chú chấp nhất muốn dùng một cây đập ruồi đập nó.
Ôn Lĩnh phu nhân bưng sữa chua nướng trở về, thấy cháu gái ngoan ngoãn bảo bối của mình đang đứng ở trên sô pha đánh ruồi bọ, lộ ra một nụ cười hòa ái từ ái.
“Tiểu Thiên đang đánh sâu? Cẩn thận đừng ngã, chờ bà nội tới giúp con đánh.”
Hệ thống khóc.
*
“Ê, người đẹp, thêm WeChat đi!” Một quả bóng rổ đập vào hàng rào che chắn làm hai nữ sinh đi ngang qua bên ngoài hoảng sợ.
Vừa nãy hai nữ sinh đi ngang qua sân bên phải, thấy có anh đẹp trai chơi bóng rổ, hai người đang vui vẻ thảo luận với nhau, không ngờ đột nhiên có một đám người ở sân bên trái gọi họ.
Người đàn ông khoảng hai mươi tuổi nhặt bóng rổ lên, cợt nhả nói với hai nữ sinh: "Cùng chơi không? Anh trai dạy các em chơi bóng rổ.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro