Chương 30 - Giáo Bá

Giáo Bá

Chu Vu

2024-08-11 19:55:35

Hai nữ sinh có một người tương đối nhát gan, sợ hãi ngậm miệng không nói lời nào, người kia thì lá gan lớn hơn nhiều, bảo vệ bạn học ở phía sau không chút khách khí mà trợn trắng mắt: "Có bệnh!”

Ai ngờ thanh niên kia vừa nghe như vậy đã thay đổi sắc mặt, giọng điệu cũng trở nên hung dữ: “Cho mặt mũi mà không cần à, sao lại không chơi với tao? Vừa nãy nghe bọn mày thảo luận về tiểu bạch kiểm đằng kia rất vui vẻ còn gì! Đến lượt tao lại giả vờ cái gì!”

“Má nó, mấy đứa con gái thời buổi này đều là loại gì vậy...”

Tiếng mắng chửi và cãi vã khiến cho đám người chơi bóng rổ bên phải chú ý.

Nam sinh cao gầy dừng lại quay đầu nhìn, phát hiện bên kia một đám người tụ lại một chỗ: "Bọn họ làm gì vậy?"

“Hình như là đang tìm nữ sinh gây phiền toái." Nam sinh ngăm đen nói xong, bỗng nhiên nghe được một tiếng nữ sinh thét chói tai, co cẳng chạy tới, "Đệt, đám bên kia đang bắt nạt người ta! Mau qua đi!”

Tại Dã cầm bóng rổ, cũng cau mày chạy về bên trái. Nếu đi qua cửa lớn để sang bên kia thì phải chạy thêm vòng, cậu nhìn hàng rào ngăn cách giữa sân bóng, tăng tốc chạy qua, nhảy lên cao nắm chặt lan can, ném cả người qua bên kia.

Bởi vì đi đường tắt, anh so với nam sinh ngăm đen còn nhanh hơn, đang thấy nam nhân kia túm quần áo một nữ sinh muốn động thủ. Nhặt bóng rổ trên mặt đất lên, chuẩn xác đập vào đầu người đàn ông kia, trực tiếp đập gã ta ngã xuống đất.

“Mẹ kiếp, cháu trai nào đấy!”

"Làm gì vậy, bắt nạt người à?"Nam sinh ngăm đen chạy tới một tiếng rống to, cậu lớn lên vừa cao vừa cường tráng, giọng nói vang dội, mấy người còn lại cũng lục tục tới. Đám Tại Dã bảo vệ hai nữ sinh sợ tới mức sắc mặt trắng bệch ở phía sau, giằng co với đám côn đồ kia.

“Chuyện của ông đây với bọn họ không liên quan đến chúng mày, cút ngay!” Thanh niên vừa đứng lên mắng to.

Tại Dã: "Mày không thấy họ không muốn sao?”

Anh liếc mắt nhìn hai nữ sinh phía sau, một người mặt tròn trịa rất nhỏ, người kia tuy rằng trang điểm nhưng nhìn qua tuổi cũng không lớn. Không biết nghĩ đến gì, vẻ mặt Tại Dã càng thêm khó coi, anh lạnh lùng nhìn chằm chằm một đám đàn ông trước mặt: "Các người không có mẹ không có chị em, sau này cũng không có con gái sao?”

Gã kia thẹn quá hóa giận: "Được, ông đây luyện với mày!" Nói xong vung quyền về hướng mặt anh.

Tại Dã nâng cánh tay lên, ngăn trở nắm đấm, thuận thế nện một quyền vào trên mặt gã ta, trong nháy mắt nện ra máu mũi.

“A!" Có người hét lên nho nhỏ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tại Dã nắm chặt tay: "Nếu hôm nay ba bọn họ ở đây, dám quấy rối bọn họ, sẽ đánh chết chúng mày ngay tại chỗ.”

Đột nhiên một câu nói làm cho tất cả mọi người ở đây đều sửng sốt, gã kia lau máu mũi vẻ mặt khẽ biến: "Mày biết ba của các cô ta?"

Tại Dã cười lạnh: "Không biết, nhưng tôi có thể hiểu được loại tâm tình này.”

Miệng người đàn ông thô tục không ngừng, lại đánh về phía anh: "Vậy con mẹ nó mày nói cái rắm!

Một đám người lập tức loạn thành một đoàn.

Tuy vẫn là học sinh nhưng mấy người Tại Dã đã bị phê bình vì đánh nhau rất nhiều lần, lúc này phải đối mặt với một đám thanh niên lớn hơn mấy tuổi nhưng bọn họ vẫn không yếu thế chút nào.

Đó cũng là đám ô hợp, không bị đánh mấy cái đã sợ, ngoài mạnh trong yếu ném đi hai câu tàn nhẫn đã muốn chạy.

“Bọn mày chờ đó, tuần nào bọn tao cũng đến đây, giỏi thì tuần sau bọn mày lại đến nữa đi, thử xem bọn tao có chơi chết chúng mày không!”

Một đám nam sinh nghe vậy tức giận, đuổi theo, đuổi bọn họ ra khỏi sân bóng rổ.

Đám côn đồ chạy không thấy bóng dáng, mấy người xoa xoa cánh tay và bả vai bị quay trở về.

“Phi! Rác rưởi, thứ gì vậy!”

“Còn tuần sau, tuần sau ngốc mới đến.”

“Không, có thể tới, trước tiên báo cảnh sát, sau đó bắt bọn họ lại.”

Một trong hai nữ sinh còn cầm điện thoại ghi hình, có chút kinh hồn chưa định nói: "Cảm ơn hai người.”

“Không có việc gì không có việc gì. "Mấy người nhao nhao nói.

Tại Dã nhắc nhở hai người: "Các cô từ bên phải xuyên qua quảng trường công viên trở về, hẳn là sẽ không đụng phải những người đó.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Được." Nữ sinh bưng điện thoại di động không nghĩ tới đại soái ca nhìn qua ngầu lòi này lại nhiệt tình như vậy, lá gan cũng lớn hơn một chút, tò mò hỏi, "Vừa rồi vì sao anh đột nhiên nói đến ba chúng tôi?”

Tại Dã: "......”

Không chỉ có hai nữ sinh tò mò, những nam sinh khác cũng tò mò, tất cả đều nhìn chằm chằm anh.

Tại Dã nghiêm mặt: "Về sớm chút, đừng để ba các cô lo lắng.”

Nữ sinh bĩu môi: "Ông ấy sẽ không lo lắng, ông ấy về muộn hơn, làm gì có thời gian lo lắng cho tôi.”

Vẻ mặt Tại Dã có hơi ngưng trọng, chần chờ nói: "Con gái sau khi lớn lên cũng sẽ vì phản nghịch mà quan hệ với ba không tốt à?"

Nữ sinh: "Không phải tôi phản nghịch, bản thân ông ấy sẽ không phải là người cha tốt, quan hệ giữa tôi và ông ấy sẽ không dễ chịu!"

Mặt Tại Dã căng thẳng, dời về phía một nữ sinh khác vẫn không lên tiếng.

Cô gái kia bị anh nhìn tới căng thẳng, nhỏ giọng nói: "Tôi, quan hệ giữa tôi và ba tôi cũng không tốt lắm, ông ấy rất hung dữ.”

  ……

Sau khi hai nữ sinh đi, một đám nam sinh muốn tiếp tục chơi bóng rổ, nhưng bọn họ phát hiện, anh Dã bọn họ hình như có chút kỳ quái. Anh cau mày, giống như gặp phải vấn đề khó khăn gì đó.

“Anh Dã, anh làm sao vậy?”

Tại Dã vỗ vỗ bóng rổ, ý đồ tìm kiếm giải đáp từ phía các anh em: "Nếu sau này con gái cùng các cậu có quan hệ không tốt với cậu, gặp phải chuyện gì cũng không nói với các cậu, thì làm sao bây giờ?"

“Ha? Vợ còn chưa có, con gái ở đâu ra vậy, bây giờ nghĩ đến việc này cũng quá sớm, mười năm sau nói sau còn kém không nhiều lắm.”

Không còn sớm nữa.

Tại Dã nghĩ thầm, mười năm sau, con gái kia của anh cũng sắp tiến vào thời kỳ phản nghịch!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Giáo Bá

Số ký tự: 0