Chương 30 - Giáo Bá

Giáo Bá

Chu Vu

2024-08-11 19:55:35

Dịch Kinh Tĩnh: “Đứa nhỏ hơn hai tuổi mà em dạy cô bé đánh nhau với người ta? Em nghĩ gì vậy?”

Dịch Kinh Tĩnh không thể nói thành lời cảm giác sâu trong lòng: “Tuy rằng khi còn nhỏ anh từng học võ Thiếu Lâm, trước kia cũng dạy một ít quyền cước ở võ đường. Nhưng, dạy đứa nhỏ hai tuổi, anh chưa làm bao giờ. Quá sớm, xương cốt chưa phát triển, lúc này nếu không tốt sẽ tạo thành tổn thương….”

Nghe anh ấy nói không được, Tại Dã từ bỏ ý tưởng lúc đầu: “Nếu vậy thì trước tiên không rèn luyện cơ thể, mà dạy con bé ý thức tự vệ khi bị người khác bắt nạt.”

“Như thế…. Cũng được, xem như em mang con gái đến đây tham gia hoạt động ngoại khóa, đối với cơ thể trẻ cũng có lợi.” Dịch Kinh Tĩnh theo mong muốn của Tại Dã, lúc chuẩn bị đi bỗng nhiên mới phản ứng, quên hỏi anh làm sao có con gái nhiều tuổi như vậy!

Bởi vì tính chất chơi đùa, Dịch Kinh Tĩnh không hề nghiêm túc.

Đầu tiên, anh ấy và Tại Dã làm mẫu, đứa nhỏ ngồi một bên xem.

Trước tiên Tại Dã đấm anh ấy một đấm, Dịch Kinh Tĩnh phối hợp hét lớn mộ tiếng. Hai người thể hiện một vài động tác giả với tốc độ chậm sau đó đến lượt Dư Thiên.

Chơi với trẻ nhỏ dễ thương thực sự vui! Dịch Kinh Tĩnh rất nhanh quên dò hỏi đứa nhỏ này đến như thế nào.

Anh ấy ngồi xổm trên mặt đất, làm động tác cố lên, sau đó cổ vũ đứa nhỏ trước mặt: “Đến đây, đừng sợ, đánh chú một cái, đánh phía này!”

Dư Thiên nhìn người to lớn ngồi xổm trước mặt, lại quay đầu nhìn ba mình đang ôm cánh tay.

Tại Dã: “Không cần khách khí, đánh trên mặt chú ấy cũng được.”

Dư Thiên do dự mà đám vào ngực Dịch Kinh Tĩnh. Đánh xong nhớ tới hành động lúc trước của hai người, biết không giống nên bổ sung một tiếng: “Daa!”

Dưới nắm đấm cơ ngực rắn chắc đang cử động, làm cô bé sợ đến mức rụt tay lại. Biểu cảm nhỏ rất sống động.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Dịch Kinh Tĩnh nhận được nắm đấm mèo con mềm mại, đột nhiên ngã trên mặt đất, đau khổ nói: “Công chúa nhỏ đáng yêu, cháu đánh trúng tim chú rồi!”

Tại Dã: ”……..” Bỗng dưng thấy quá sai lầm khi đến đây.

Anh bế cô bé lên rời xa Dịch Kinh Tĩnh, nghi ngờ nhìn anh ta: “Anh không phải biến thái chứ?”

Dịch Kinh Tĩnh: “Em làm sao có thể không tin vào nhân cách của anh! Hu hu con gái đáng yêu quá, anh cũng muốn sinh một cô con gái!”

Ánh mắt Tại Dã càng hoài nghi: “Anh không bắt cóc trẻ con đấy chứ?”

Dịch Chính Tĩnh có vẻ mặt đàng hoàng: “Anh làm sao có thể làm chuyện trái pháp luật! Được rồi, thả con gái xuống, chúng ta tiếp tục học!”

Tại Dã ôm con gái muốn đi về: “Thôi, em cảm thấy việc huấn luyện không có ý nghĩa gì, đi đây.”

Tuy rằng ý tưởng dạy học đột phát không thể thành công nhưng Dư Thiên vẫn thuận lợi trở thành “Đại ca” nhà trẻ. Trong lớp cô bé không phải là đứa nhiều tuổi nhất nhưng mà cô bé có năng lực tự chăm sóc bản thân mạnh nhất. Chỉ cần ba không xuất hiện trong tầm mắt thì cô bé cơ bản sẽ không khóc, cảm xúc cực kì ổn định, mặc kệ là ăn cơm hay ngủ trưa đều không cần giáo viên quản lí, cực kì tự giác.

Một đứa nhỏ không làm giáo viên đau đầu, cô bé được khen ngợi nhiều hoa hồng nhỏ nhất, thậm chí các giáo viên còn khai quật và trọng điểm bồi dưỡng khả năng điều hòa mâu thuẫn giữa các bạn học khác.

Sp với con gái từng bước trở thành con ngoan trò giỏi đứng đầu là ba trẻ làm đại ca học đường mấy năm nay.

“Anh Dã, gần nhất anh không đi học nên địa bàn của chúng ta đã bị cướp.”

“Học kì này, bên ngoài trường học thường xuyên có một đám côn đồ, đuổi theo nữ sinh để xin thông tin liên lạc. Mấy bạn nữ lớp ta không dám đi ra ngoài một mình sau khi tan tự học tối. Tìm thời gian, chúng ta cho mấy tên ngốc kia một bài học.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Sau khi tan học, Tại Dã tay cắm túi quần đi về phía cổng trường, một đám đàn em phần phật theo sau, mỗi người đều xoa tay hầm hừ.

Buổi tối, sau khi hoạt động đoàn thể kết thúc, một đám người tụ tập ăn khuya cùng nhau, mọi người giữ Tại Dã lại: “Anh Dã, không thể ăn được một nửa lại đột nhiên chạy nhé.”

Tại Dã: ”Hôm nay thâu đêm cũng được.”

Bởi vì hồi chiều nhận được tin nhắn, Ôn Linh nữ sĩ sẽ đón cháu gái đi chơi, cuối tuần cũng ở nhà bà luôn.

Một đám người đầu tiên là tám dóc về mấy tên lưu manh bị đánh đái ra quần, sau lại nói đến chủ đề liên quan đến trò chơi, cuối cùng nhắc đến đại hội thể thao sắp tới.

“Đại hội thể thao hai ngày, cuối cùng cũng có thể thả lỏng chút! Lúc trước có lãnh đạo nhà trường nói năm lớp 12 không nên tham dự đại hội thể thao, làm trì hoãn việc học, đúng là đầu óc có vấn đề.”

“Còn may hiệu trưởng tử tế, không bỏ quyền lợi tham gia đại hội thể thao của chúng ta, nếu không tao sẽ đi khiếu nại!”

“Chủ nhiệm đã nói sẽ kiểm tra trước đại hội thể thao à?”

“Thôi xong, khẳng định kết quả nát bét.”

“Thi xong còn họp phụ huynh nữa, mẹ tao mà thấy điểm của mình chắc đánh mình một trận.”

Mặc kệ mọi người kêu gào, Tại Dã không liên quan mà uống một ngụm bia.

Đã thật lâu anh không uống bia, lúc trước tủ lạnh để rất nhiều nhưng mà sau khi con gái biết mở tủ lạnh lấy đồ uống. Loại đồ vật như bia không bao giờ có thể xuất hiện trong nhà, anh bị bắt kiêng rượu, kể cả Coca cũng bỏ. Một là uống nước tinh khiết, hai là uống sữa chua giống cô bé.

Đàn em đang kêu gào bên cạnh nhìn Tại Dã, cảm thấy hâm mộ lại đáng thương. Bọn họ ai cũng biết, ba năm cấp ba, khi họp phụ huynh nhà anh Dã không có ai đi.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Giáo Bá

Số ký tự: 0