Chương 30 - Giáo Bá

Giáo Bá

Chu Vu

2024-08-11 19:55:35

Ngày thứ hai đại hội thể dục thể thao, Tại Dã vẫn đưa cô bé đi đến trường, nhưng mà ngày hôm qua cô bé ăn rất nhiều đồ ăn vật lung tung nên hôm nay anh mặc cho cô bé một áo phông viết “Cấm cho ăn”, hy vọng giảm số lần cô bé được cho ăn.

Sau đại hội thể dục thể thao này, trong lớp ai cũng biết, giáo bá Tại Dã có một em gái đáng yêu. Mọi người có thể giải thích được việc anh thường xuyên mua sắm đồ dùng trẻ em trên Taobao, hoặc cầm di động hỏi mọi người chiếc váy nào đẹp hơn.

Một đám đàn em của Tại Dã thi thoảng lướt thấy đồ hình thú thích hợp cho nhi đồng cũng sẽ đưa lại đây cho anh nhìn, xúi anh mua cho cô bé.

Nhưng dù sao cũng là lớp 12, mấy ngày như đại hội thể dục thể thao nhẹ nhàng vui sướng không có mấy, cho dù Tại Dã cũng không thể né tránh mà bị thúc giục học tập. Nhưng tại thời khắc bùng nổ này, Tại Dã vẫn duy trì trạng thái như cũ, chơi game, ngẫu nhiên đến muộn về sớm đi đón con, sống kiên định tự tại.

Học kì này kết thúc, học sinh có một kì nghỉ đông ngắn ngủi, mặc kệ kết quả kiểm tra như thế nào, cũng phải về nhà ăn tết.

Tại Dã dự định giống năm ngoái, không về nhà, nhưng năm nay nhiều thêm một cô con gái, ba anh Tại Diên tiên sinh không thể làm như không thấy, từ lúc anh bắt đầu nghỉ đông đã gọi điện thoại đến, bắt buộc anh dẫn theo cháu gái về nhà ăn tết, vẫn luôn gọi liên tục đến đêm 30, cùng ngày trực tiếp cho xe đến đón.

Lúc xe đến dưới lầu, hai cha con ngồi đối diện mắt to trừng mắt nhỏ, trên bàn là món sủi cảo bị nấu bong lớp da của đầu bếp Tại Dã.

“Con có ăn không?” Tại Dã hỏi.

Đứa nhỏ lắc đầu.

“Con nói không có mùi vị gì, ba đã thêm muối rồi đó?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Không ăn được.” Đứa nhỏ ghé vào trên bàn, mặt chôn ở cánh tay, dùng hành động cho thấy quyết tâm không ăn.

Tết năm ngoái một người tùy tiện nấu sủi cảo đông lạnh là có thể cho qua, năm nay Tại Dã không có cách ứng phó. Giờ này, siêu thị lớn trung tâm thành phố còn đóng cửa chứ nói gì quán ăn, tiệm cơm khác, anh lại chuẩn bị không đủ. Không có cách nào khác, vì không để con gái đói chết, anh dẫn theo cô bé ngồi lên xe, chuẩn bị đi ăn chực.

Một lúc sau về đến nhà cũ, hai cha con vừa thấy mặt đã cãi nhau một trận.

Nguyên nhân là việc học tập của Tại Dã.

Tại Diên tiên sinh đã không có bất kỳ chờ mong gì đối với việc học của đứa con bất hiếu này, chỉ nói với anh, chuẩn bị đi du học.

Trong giới, con nhà giàu có thành tích học tập không tốt đều sẽ lựa chọn đi nước ngoài học đại học mạ vàng. Chỉ cần có quan hệ, mấy trường nổi tiếng top đầu cũng không khó. Nhưng ở trong nước, nếu thành tích quá kém mà muốn vào trường top đầu thì hơi khó thao tác.

“Con không đi.” Mắt Tại Dã còn không nâng, trực tiếp từ chối đề nghị đi du học của Tại Diên tiên sinh.

“Không đi? Không đi thì với thành tích của con, ở trong nước học một trường không có danh tiếng gì à? Mà cũng có khả năng không đậu trường nào, ba không còn mặt mũi nào cho con ném đâu!” Tại Diên hừ lạnh.

Tại Dã nói chuyện với ông, giọng nói luôn có ý vị trào phúng: “Con biết chính con muốn làm gì, ba không cần phí tâm tư ở trên người con.”

Cha con hai người vì chuyện này mà cãi nhau, tan rã không vui.

Người lớn cãi nhau không có liên quan gì tới trẻ con, Dư Thiên chỉ nhớ cơm tất niên hôm nay rất phong phú, cô bé ăn no bụng, cầm một đống bao lì xì mừng tuổi.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đêm tất niên ngày 30 hai năm trước, Tại Dã không ăn cơm, chơi một ngày trò chơi xong ngủ, không khác ngày bình thường.

Đêm tất niên ngày 30 năm ngoái, Tại Dã chạy xe lên núi, một mình nửa đêm ở đỉnh núi, sau nửa đêm về sáng tuyết rơi, rất lạnh.

Mà đêm tất niên ngày 30 năm nay, anh và con gái chen chúc trong phòng đầy thú bông xem TV, phòng khách còn đặt đầy quà tết mà nhóm người Lý Tụ tặng, chỉ mở ra mấy hộp, còn hơn nửa chất đống ở đó.

Chỉ mở mấy hộp quà vì đồ bọn họ tặng thật sự khó diễn tả, như là một người máy cầm hai quả cầu ánh sáng cao nửa người, chỉ cần ấn nút mở, nó sẽ bắt đầu vặn vẹo, hai quả bóng sẽ xoay tròn phát ra đủ thể loại màu sắc, còn có phát nhạc.

Khi phát hiện ra con gái sẽ học theo thứ này xoay đi xoay lại, anh quyết định tắt đi nhét cô bé vào trong ngăn tủ.

Còn có người tặng hai con rùa còn sống, Tại Dã nhìn nửa ngày cũng không biết nên làm gì với chúng, cuối cùng cho vào một chiếc chậu, đặt trên bàn trà để cô bé chơi đùa.

Ngoài thứ này còn có người tặng bộ quần áo đôi ba con màu đỏ vui mừng rực rỡ. Tại Dã nhìn xuống, cảm thấy nếu mặc thứ này ra cửa buổi tối ít nhất có thể dọa chết mười người qua đường.

Dẹp đống quà tặng lung tung rối loạn sang bên, đêm nay hai người bỏ luật kiêng coca, Dư Thiên đổ đầy chiếc cốc vịt con màu vàng của cô bé, sau đó lại đổ đầy chiếc cốc màu vàng của Tại Dã.

“Cụng ly!”

Năm này là năm thứ nhất họ sống cùng nhau…..

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Giáo Bá

Số ký tự: 0