Giáo Bá
Chu Vu
2024-08-11 19:55:35
Sang năm mới, Tại Diên tiên sinh lại nhắc đến việc du học nước ngoài vài lần, cũng yêu cầu anh đưa đứa nhỏ đến chỗ ông, Tại Dã không bận tâm đến ông ấy.
Chính xác mà nói, anh chọc ông ấy tức giận một trận, sau đó chặn số ông ấy.
Ngoài việc Tại Diên tiên sinh thường thường xuất hiện tìm cảm giác tồn tại, sinh hoạt của Tại Dã xem như bình tĩnh hài lòng. Về phần nuôi con, anh cũng dần dần đi vào quỹ đạo, càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Cấp ba là giai đoạn rất nhiều thiếu niên thiếu nữ mê mang nhất, không biết nên đi con đường nào, so đo từng điểm, tưởng tưởng về tương lai. Không khí trong phòng học nặng nề, nhất lúc giáo viên lên án mạnh mẽ vì thành tích kiểm tra không tốt, thi thoảng lại còn có tiếng khóc vì áp lực.
Trong bầu không khí như vậy, đàn anh của bọn họ, Tại Dã, luôn là một người đặc thù nhất.
Hôm nay, anh đến lớp tương đối muộn, hơn nữa trong tay cầm hai túi cam lớn.
Hai túi cam lớn nặng trĩu đặt ở trên bàn, mấy đàn em xung quanh rất tự giác duỗi tay cầm lấy.
“Cảm ơn anh Dã!”
“Cảm ơn anh Dã, anh Dã hôm nay nghĩ gì mà mua cam cho bọn em?”
“Anh Dã, em chia giúp anh!”
Tại Dã ngăn cản bọn họ: “Đợi đã!”
“Mấy đứa biết làm đèn quả cam không?” Anh hỏi.
Bọn đàn em: “?”
Chuyện này phải nói từ nhà trẻ của Dư Thiên.
Nhà trẻ chưa dạy văn hóa, nhưng cố gắng bồi dưỡng khả năng thực hành của bọn nhỏ, cho nên thỉnh thoảng sẽ giao một ít bài tập thủ công đơn giản, giống như làm đèn quả cam.
Nói chung, loại bài tập thủ công này yêu cầu phụ huynh và học sinh cùng nhau làm, đồng thời để cha mẹ và con cái giao lưu nhiều hơn, khiến cha mẹ làm bạn với con nhiều hơn.
Mục đích ban đầu tuy tốt nhưng chuyện này thật sự phí thời gian của phụ huynh, nhất đối với một số phụ huynh không biết làm thủ công mà nói.
Sau khi nhận được yêu cầu bài tập làm đèn quả cam, Tại Dã không hề lo lắng, mua một túi cam nhỏ chuẩn bị tự mình làm một chiếc đưa cho con gái giao bài tập. Kết quả, con gái ăn no căng cam mà anh đã lột vỏ nhưng anh lại không thể làm hoàn chỉnh một chiếc đèn quả cam xinh đẹp.
Chắc là vì mua cam không đúng.
Vì thế anh lại mua hai túi cam lớn đưa đến trường học, chuẩn bị tổng hợp ý kiến,……chắc là sẽ có thể hoàn thành một hai chiếc chứ?
Ngày hôm đó, toàn bộ lớp học đều đắm chìm trong mùi hương cam. Một bạn nữ làm bài không tốt, khóc một tiết học cũng qua đây cầm lấy hai quả cam.
Chủ nhiệm chủ nhiệm đi vào phòng học, ông phát hiện hầu như cả lớp đang bóc vỏ quả cam. Một lúc lâu sau, trên bàn mỗi học sinh đều đặt một chiếc đèn vỏ cam. Mà Tại Dã, anh chọn ba chiếc đèn vỏ cam đẹp nhất lấy về cho con gái giao bài tập về nhà.
Bài tập thủ công không dừng lại ở một lần này.
Lần thứ hai là dùng đất sét có màu sắc rực rỡ làm thành một bức tranh.
Con gái phản nghịch của anh chỉ lo chơi đất sét, cơ bản không nặn tranh, ném bài tập thủ công của mình cho anh. Tại Dã nhíu mày làm thử nhưng không ra gì, anh quyết định tìm cứu viện.
Lớp của anh nhân tài đông đúc, rất nhanh đã làm ra bài thi vừa lòng anh, bọn họ cùng nhau nỗ lực dùng đất sét màu sắc rực rỡ nặn ra “Điêu Thuyền”, một nhân vật trong trò chơi kia.
Giao bài tập lên, vì quá mức xuất sắc tới mức trẻ con không thể làm được. Giáo viên nhà trẻ liên hệ anh, biểu đạt ý tứ: “Phụ huynh không thể làm thay bài tập thủ công cho con, phải khiến con có ý thức tham dự”.
Lần thứ ba là dán lá cây tạo thành tranh.
“Con nên tự làm bài tập đi.” Tại Dã từ trên cao nhìn xuống đứa nhỏ đang nằm trên sô pha.
Tại Dã không nghĩ tới có một ngày chính anh sẽ là người giục người khác làm bài tập.
Dư Thiên thở dài không tình nguyện, bò đến trước bàn, chơi lá cây một lúc. Lúc đổ keo, không cẩn thận đổ keo nước khiến ngón tay mình dính lại với nhau.
Xem ra cha con hai người đều không thể làm thủ công.
Tại Dã làm sạch keo nước trên tay đứa nhỏ, đẩy cô bé sang một bên, tự mình làm bài tập lần này.
Anh làm bài tập của mình còn không nghiêm túc như vậy bao giờ.
Sau đó, sau khi giao bài tập về nhà này, Tại Dã lại bị giáo viên mầm non liên hệ.
“Tuy rằng lần trước tôi có nói phụ huynh không thể làm toàn bộ bài tập thủ công, nhưng cũng không thể để con làm một mình được, vì bài tập lần này quá qua loa, lúc bình chọn bài tập không được một điểm nào, sẽ tạo thành tổn thương đối với lòng tự trọng của con nhỏ.”
Tại Dã: “………….”
Lòng tự trọng của đứa trẻ không bị tổn thương, lòng tự trọng của anh mới bị tổn thương.
Ý gì đây, ý nói dồ chính anh tự làm, kém nhất ở nhà trẻ, anh còn không bằng một đám trẻ con à?
Tại Dã tự nảy ra khát khao chiến đấu kiên cường từ một nơi xa lạ.
Số lần nhiều hơn, các bạn cùng lớp cũng có thói quen giáo bá học đường thường xuyên cầm ít nguyên liệu tới trường học phân phát, bảo mọi người cùng nhau giúp đỡ làm thủ công. Đó là khoảng thời gian vui vẻ hiếm hoi trong năm cuối cấp bận rộn và buồn tẻ của họ.
Đàn em ngồi bên cạnh thấy Tại Dã lấy giấy từ trong túi ra, nháy mắt đã biết có việc để làm, quen miệng hỏi: “Anh Dã, hôm nay phải làm gì?”
Tại Dã: ”Hôm nay không phải làm gì hết.”
“Vậy tờ giấy này là?”
“Thiệp cảm ơn Tiểu Thiên làm cho anh.” Tại Dã đưa cho cậu ta xem một tấm thiệp được cắt dán rất xấu xí.
Bài tập về nhà lần này là nhiệm vụ riêng đứa nhỏ, yêu cầu mỗi bé làm một tấm thiệp để bài tỏ tình yêu thương với cha mẹ. Tối hôm qua Tại Dã đã đọc vài lần từ khi nhận được tấm thiệp xấu xí này, nhưng lúc này lại không nhịn được mà mở nó ra nhìn thoáng qua.
Chính xác mà nói, anh chọc ông ấy tức giận một trận, sau đó chặn số ông ấy.
Ngoài việc Tại Diên tiên sinh thường thường xuất hiện tìm cảm giác tồn tại, sinh hoạt của Tại Dã xem như bình tĩnh hài lòng. Về phần nuôi con, anh cũng dần dần đi vào quỹ đạo, càng thêm thuận buồm xuôi gió.
Cấp ba là giai đoạn rất nhiều thiếu niên thiếu nữ mê mang nhất, không biết nên đi con đường nào, so đo từng điểm, tưởng tưởng về tương lai. Không khí trong phòng học nặng nề, nhất lúc giáo viên lên án mạnh mẽ vì thành tích kiểm tra không tốt, thi thoảng lại còn có tiếng khóc vì áp lực.
Trong bầu không khí như vậy, đàn anh của bọn họ, Tại Dã, luôn là một người đặc thù nhất.
Hôm nay, anh đến lớp tương đối muộn, hơn nữa trong tay cầm hai túi cam lớn.
Hai túi cam lớn nặng trĩu đặt ở trên bàn, mấy đàn em xung quanh rất tự giác duỗi tay cầm lấy.
“Cảm ơn anh Dã!”
“Cảm ơn anh Dã, anh Dã hôm nay nghĩ gì mà mua cam cho bọn em?”
“Anh Dã, em chia giúp anh!”
Tại Dã ngăn cản bọn họ: “Đợi đã!”
“Mấy đứa biết làm đèn quả cam không?” Anh hỏi.
Bọn đàn em: “?”
Chuyện này phải nói từ nhà trẻ của Dư Thiên.
Nhà trẻ chưa dạy văn hóa, nhưng cố gắng bồi dưỡng khả năng thực hành của bọn nhỏ, cho nên thỉnh thoảng sẽ giao một ít bài tập thủ công đơn giản, giống như làm đèn quả cam.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nói chung, loại bài tập thủ công này yêu cầu phụ huynh và học sinh cùng nhau làm, đồng thời để cha mẹ và con cái giao lưu nhiều hơn, khiến cha mẹ làm bạn với con nhiều hơn.
Mục đích ban đầu tuy tốt nhưng chuyện này thật sự phí thời gian của phụ huynh, nhất đối với một số phụ huynh không biết làm thủ công mà nói.
Sau khi nhận được yêu cầu bài tập làm đèn quả cam, Tại Dã không hề lo lắng, mua một túi cam nhỏ chuẩn bị tự mình làm một chiếc đưa cho con gái giao bài tập. Kết quả, con gái ăn no căng cam mà anh đã lột vỏ nhưng anh lại không thể làm hoàn chỉnh một chiếc đèn quả cam xinh đẹp.
Chắc là vì mua cam không đúng.
Vì thế anh lại mua hai túi cam lớn đưa đến trường học, chuẩn bị tổng hợp ý kiến,……chắc là sẽ có thể hoàn thành một hai chiếc chứ?
Ngày hôm đó, toàn bộ lớp học đều đắm chìm trong mùi hương cam. Một bạn nữ làm bài không tốt, khóc một tiết học cũng qua đây cầm lấy hai quả cam.
Chủ nhiệm chủ nhiệm đi vào phòng học, ông phát hiện hầu như cả lớp đang bóc vỏ quả cam. Một lúc lâu sau, trên bàn mỗi học sinh đều đặt một chiếc đèn vỏ cam. Mà Tại Dã, anh chọn ba chiếc đèn vỏ cam đẹp nhất lấy về cho con gái giao bài tập về nhà.
Bài tập thủ công không dừng lại ở một lần này.
Lần thứ hai là dùng đất sét có màu sắc rực rỡ làm thành một bức tranh.
Con gái phản nghịch của anh chỉ lo chơi đất sét, cơ bản không nặn tranh, ném bài tập thủ công của mình cho anh. Tại Dã nhíu mày làm thử nhưng không ra gì, anh quyết định tìm cứu viện.
Lớp của anh nhân tài đông đúc, rất nhanh đã làm ra bài thi vừa lòng anh, bọn họ cùng nhau nỗ lực dùng đất sét màu sắc rực rỡ nặn ra “Điêu Thuyền”, một nhân vật trong trò chơi kia.
Giao bài tập lên, vì quá mức xuất sắc tới mức trẻ con không thể làm được. Giáo viên nhà trẻ liên hệ anh, biểu đạt ý tứ: “Phụ huynh không thể làm thay bài tập thủ công cho con, phải khiến con có ý thức tham dự”.
Lần thứ ba là dán lá cây tạo thành tranh.
“Con nên tự làm bài tập đi.” Tại Dã từ trên cao nhìn xuống đứa nhỏ đang nằm trên sô pha.
Tại Dã không nghĩ tới có một ngày chính anh sẽ là người giục người khác làm bài tập.
Dư Thiên thở dài không tình nguyện, bò đến trước bàn, chơi lá cây một lúc. Lúc đổ keo, không cẩn thận đổ keo nước khiến ngón tay mình dính lại với nhau.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Xem ra cha con hai người đều không thể làm thủ công.
Tại Dã làm sạch keo nước trên tay đứa nhỏ, đẩy cô bé sang một bên, tự mình làm bài tập lần này.
Anh làm bài tập của mình còn không nghiêm túc như vậy bao giờ.
Sau đó, sau khi giao bài tập về nhà này, Tại Dã lại bị giáo viên mầm non liên hệ.
“Tuy rằng lần trước tôi có nói phụ huynh không thể làm toàn bộ bài tập thủ công, nhưng cũng không thể để con làm một mình được, vì bài tập lần này quá qua loa, lúc bình chọn bài tập không được một điểm nào, sẽ tạo thành tổn thương đối với lòng tự trọng của con nhỏ.”
Tại Dã: “………….”
Lòng tự trọng của đứa trẻ không bị tổn thương, lòng tự trọng của anh mới bị tổn thương.
Ý gì đây, ý nói dồ chính anh tự làm, kém nhất ở nhà trẻ, anh còn không bằng một đám trẻ con à?
Tại Dã tự nảy ra khát khao chiến đấu kiên cường từ một nơi xa lạ.
Số lần nhiều hơn, các bạn cùng lớp cũng có thói quen giáo bá học đường thường xuyên cầm ít nguyên liệu tới trường học phân phát, bảo mọi người cùng nhau giúp đỡ làm thủ công. Đó là khoảng thời gian vui vẻ hiếm hoi trong năm cuối cấp bận rộn và buồn tẻ của họ.
Đàn em ngồi bên cạnh thấy Tại Dã lấy giấy từ trong túi ra, nháy mắt đã biết có việc để làm, quen miệng hỏi: “Anh Dã, hôm nay phải làm gì?”
Tại Dã: ”Hôm nay không phải làm gì hết.”
“Vậy tờ giấy này là?”
“Thiệp cảm ơn Tiểu Thiên làm cho anh.” Tại Dã đưa cho cậu ta xem một tấm thiệp được cắt dán rất xấu xí.
Bài tập về nhà lần này là nhiệm vụ riêng đứa nhỏ, yêu cầu mỗi bé làm một tấm thiệp để bài tỏ tình yêu thương với cha mẹ. Tối hôm qua Tại Dã đã đọc vài lần từ khi nhận được tấm thiệp xấu xí này, nhưng lúc này lại không nhịn được mà mở nó ra nhìn thoáng qua.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro