Xuyên Sách: Nữ Phụ Thập Niên 70 Được Nuông Chiều Mỗi Ngày
Chương 28
2024-11-17 19:59:56
Nhìn mảnh đất rộng lớn trước mặt, Tiểu Nhiễm bắt đầu cẩn thận đào khoai tây và khoai lang.
Sau cả buổi sáng vất vả, cô đã đào xong và phát hiện ra dù chỉ có bốn luống, nhưng thu hoạch vẫn rất nhiều.
Có lẽ nhờ tác dụng của nước linh tuyền mà sản lượng khoai tây và khoai lang cao ngất ngưởng.
Cô xếp khoai tây và khoai lang gọn vào một góc trong không gian, rồi lấy ra một ít để ở phòng bếp bên ngoài.
Buổi sáng trôi qua nhanh chóng, đến trưa, Tiểu Nhiễm nấu món gà hầm khoai tây, thêm một đĩa dưa leo trộn và cơm trắng.
Dù lượng gạo trong không gian đã gần hết, nhưng bột mì thì vẫn còn nhiều.
Tiểu Nhiễm không thích ăn mì nên chưa dùng nhiều bột mì.
Cô nghĩ khi nào hết gạo sẽ đi đổi thêm thực phẩm.
Sau buổi sáng làm việc tay chân mệt mỏi, bữa trưa Tiểu Nhiễm ăn rất ngon.
Sau khi ăn xong, cô nghỉ ngơi khoảng một tiếng rồi vào không gian, hái nửa rổ ngô non để nấu làm món chính cho bữa tới.
Sau khi chuẩn bị xong, cô lại lấy một ít lá khoai lang cho heo ăn.
Ở mảnh đất trống phía sau sân nhà, Tiểu Nhiễm trồng khoai lang và khoai tây.
Tuy nhiên, vì bên ngoài cô không có đủ nước linh tuyền như trong không gian, nên rau củ không phát triển nhanh và tốt như trong không gian.
Cô nghĩ chúng sẽ cần thêm thời gian mới chín hoàn toàn.
Dù vậy, rau củ ngoài vườn đã có thể ăn được, giúp cô tránh bị người khác nghi ngờ.
Sau khi mọi việc đã xong xuôi, nhìn lại thời gian cũng đã gần bốn giờ chiều.
Cô nhớ tối nay Cố Tĩnh Quốc sẽ đến ăn tối cùng, nên bắt tay vào chuẩn bị bữa ăn.
Cô đã hứa sẽ nấu thịt, và Tĩnh Quốc sẽ cùng cô thưởng thức.
Nghĩ đến việc cần chuẩn bị cả phần mang về cho ông ngoại của anh, Tiểu Nhiễm cắt một miếng thịt lớn để kho.
Một phần sẽ để cô và Tĩnh Quốc ăn, phần còn lại để anh mang về cho ông ngoại.
Tiểu Nhiễm còn chuẩn bị thêm món khoai tây xào giấm, và món chính là bánh bao hấp.
Đến khoảng hơn năm giờ chiều, khi cô vừa dọn xong tất cả thức ăn, bỗng nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài.
Cô đoán chắc là Cố Tĩnh Quốc đã đến.
Khi mở cửa, cô ngạc nhiên thấy anh đang vác trên vai một bó củi lớn.
Cô thắc mắc: “Anh làm gì thế?”
Cố Tĩnh Quốc thấy Tiểu Nhiễm ra mở cửa, lau chút mồ hôi trên mặt và nói: “Hôm qua anh để ý thấy sân nhà và bếp của em không có nhiều củi, nên nghĩ hôm nay lên núi kiếm cho em một ít.
Dù sao em là con gái, vác củi cũng không tiện lắm.
Từ giờ cách vài ngày anh sẽ mang xuống cho em, như vậy em sẽ đỡ vất vả hơn.”
Tiểu Nhiễm không ngờ anh lại chu đáo đến vậy, trong lòng cảm động đôi chút nhưng cố nén lại.
Cô không muốn vì Cố Tĩnh Quốc mà sau này phải đối đầu với nữ chính, nên cô từ chối: “Thật sự không cần đâu, anh.
Em một mình cũng không dùng hết nhiều thế.
Hơn nữa, ngày nào em cũng lên núi, lấy củi rất tiện.
Nếu anh giúp nhiều quá, người khác thấy sẽ dễ hiểu lầm.”
Nhưng Cố Tĩnh Quốc lẳng lặng bước vào sân, đặt bó củi lớn xuống, rồi bẻ sẵn những cành lớn ra cho dễ nhóm lửa.
Nhìn Cố Tĩnh Quốc cẩn thận sắp xếp từng bó củi gọn gàng vào một góc sân và chuyển một phần vào bếp, Tiểu Nhiễm chỉ biết đứng nhìn.
Cô thầm nghĩ sẽ khuyên anh trong bữa ăn sau.
Sau cả buổi sáng vất vả, cô đã đào xong và phát hiện ra dù chỉ có bốn luống, nhưng thu hoạch vẫn rất nhiều.
Có lẽ nhờ tác dụng của nước linh tuyền mà sản lượng khoai tây và khoai lang cao ngất ngưởng.
Cô xếp khoai tây và khoai lang gọn vào một góc trong không gian, rồi lấy ra một ít để ở phòng bếp bên ngoài.
Buổi sáng trôi qua nhanh chóng, đến trưa, Tiểu Nhiễm nấu món gà hầm khoai tây, thêm một đĩa dưa leo trộn và cơm trắng.
Dù lượng gạo trong không gian đã gần hết, nhưng bột mì thì vẫn còn nhiều.
Tiểu Nhiễm không thích ăn mì nên chưa dùng nhiều bột mì.
Cô nghĩ khi nào hết gạo sẽ đi đổi thêm thực phẩm.
Sau buổi sáng làm việc tay chân mệt mỏi, bữa trưa Tiểu Nhiễm ăn rất ngon.
Sau khi ăn xong, cô nghỉ ngơi khoảng một tiếng rồi vào không gian, hái nửa rổ ngô non để nấu làm món chính cho bữa tới.
Sau khi chuẩn bị xong, cô lại lấy một ít lá khoai lang cho heo ăn.
Ở mảnh đất trống phía sau sân nhà, Tiểu Nhiễm trồng khoai lang và khoai tây.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tuy nhiên, vì bên ngoài cô không có đủ nước linh tuyền như trong không gian, nên rau củ không phát triển nhanh và tốt như trong không gian.
Cô nghĩ chúng sẽ cần thêm thời gian mới chín hoàn toàn.
Dù vậy, rau củ ngoài vườn đã có thể ăn được, giúp cô tránh bị người khác nghi ngờ.
Sau khi mọi việc đã xong xuôi, nhìn lại thời gian cũng đã gần bốn giờ chiều.
Cô nhớ tối nay Cố Tĩnh Quốc sẽ đến ăn tối cùng, nên bắt tay vào chuẩn bị bữa ăn.
Cô đã hứa sẽ nấu thịt, và Tĩnh Quốc sẽ cùng cô thưởng thức.
Nghĩ đến việc cần chuẩn bị cả phần mang về cho ông ngoại của anh, Tiểu Nhiễm cắt một miếng thịt lớn để kho.
Một phần sẽ để cô và Tĩnh Quốc ăn, phần còn lại để anh mang về cho ông ngoại.
Tiểu Nhiễm còn chuẩn bị thêm món khoai tây xào giấm, và món chính là bánh bao hấp.
Đến khoảng hơn năm giờ chiều, khi cô vừa dọn xong tất cả thức ăn, bỗng nghe thấy tiếng gõ cửa bên ngoài.
Cô đoán chắc là Cố Tĩnh Quốc đã đến.
Khi mở cửa, cô ngạc nhiên thấy anh đang vác trên vai một bó củi lớn.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Cô thắc mắc: “Anh làm gì thế?”
Cố Tĩnh Quốc thấy Tiểu Nhiễm ra mở cửa, lau chút mồ hôi trên mặt và nói: “Hôm qua anh để ý thấy sân nhà và bếp của em không có nhiều củi, nên nghĩ hôm nay lên núi kiếm cho em một ít.
Dù sao em là con gái, vác củi cũng không tiện lắm.
Từ giờ cách vài ngày anh sẽ mang xuống cho em, như vậy em sẽ đỡ vất vả hơn.”
Tiểu Nhiễm không ngờ anh lại chu đáo đến vậy, trong lòng cảm động đôi chút nhưng cố nén lại.
Cô không muốn vì Cố Tĩnh Quốc mà sau này phải đối đầu với nữ chính, nên cô từ chối: “Thật sự không cần đâu, anh.
Em một mình cũng không dùng hết nhiều thế.
Hơn nữa, ngày nào em cũng lên núi, lấy củi rất tiện.
Nếu anh giúp nhiều quá, người khác thấy sẽ dễ hiểu lầm.”
Nhưng Cố Tĩnh Quốc lẳng lặng bước vào sân, đặt bó củi lớn xuống, rồi bẻ sẵn những cành lớn ra cho dễ nhóm lửa.
Nhìn Cố Tĩnh Quốc cẩn thận sắp xếp từng bó củi gọn gàng vào một góc sân và chuyển một phần vào bếp, Tiểu Nhiễm chỉ biết đứng nhìn.
Cô thầm nghĩ sẽ khuyên anh trong bữa ăn sau.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro