Xuyên Sách: Nữ Phụ Thập Niên 70 Được Nuông Chiều Mỗi Ngày
Chương 29
2024-11-17 19:59:56
Khi mọi thứ đã xong, cô mời Tĩnh Quốc rửa tay để ăn cơm.
Trong bữa ăn, cô nói cho anh biết đã để riêng một phần thịt kho cho ông ngoại của anh.
Nghe vậy, Cố Tĩnh Quốc rất cảm kích vì sự chu đáo của Tiểu Nhiễm.
Thường thì, khi biết thân phận của ông ngoại anh, người ta sẽ dè chừng hoặc xa lánh.
Nhưng Tiểu Nhiễm không hề có thái độ nào như vậy, ngược lại còn quan tâm và chuẩn bị sẵn thịt kho.
Thật ra, vì Tiểu Nhiễm là người từ hiện đại xuyên không về, nên cô biết rõ họ không phải người xấu, và sau này họ sẽ được trở về thân phận và cuộc sống cũ của mình.
Vì vậy, cô đối xử với họ một cách bình thường, không nịnh nọt cũng không xa lánh.
Việc chuẩn bị thịt kho cho ông ngoại của Tĩnh Quốc cũng là vì cô thấy phần thịt để dành hơi nhiều, nên nhân tiện gửi cho ông một ít.
Mỗi lần ăn cơm do Tiểu Nhiễm nấu, Cố Tĩnh Quốc đều cảm thấy ấm áp và hạnh phúc.
Giống như bây giờ, dù hai người không nói nhiều, nhưng bầu không khí vẫn thoải mái và ấm áp lạ kỳ.
Anh tự nhủ rằng, dù hiện tại Tiểu Nhiễm chưa chấp nhận tình cảm của anh, anh sẽ tiếp tục kiên trì và tin rằng cô sẽ dần đón nhận.
Thực tế cho thấy, khẩu phần ăn của Cố Tĩnh Quốc quả là lớn.
Một phần thịt kho đầy đặn, gần như anh ăn hết, trong khi Tiểu Nhiễm chỉ nhấm nháp vài miếng rồi không ăn thêm được nữa.
Mấy bữa nay đều là thịt kho nên cô đã ngán, ngược lại khoai tây lại ăn ngon miệng hơn.
Cố Tĩnh Quốc cũng biết mỗi lần ăn thịt kho, cô chỉ chọn miếng thịt nạc, chứng tỏ cô không thích thịt mỡ.
Vì vậy, anh không ép cô mà tự mình ăn hết chỗ thịt kho còn lại.
Sau bữa ăn, Tiểu Nhiễm đề nghị với Cố Tĩnh Quốc: “Số thịt này mình ăn không hết, em có thể làm một phần thành thịt khô để cất trữ.
Vụ thu hoạch sắp tới sẽ khá bận rộn, lúc ấy có thịt khô để ăn thì tiện lắm.
Phần còn lại, em sẽ kho để anh có thể mang một ít về khu nhà thanh niên trí thức, phần khác để ông ngoại anh dùng, được không?”
Cố Tĩnh Quốc đồng ý ngay.
Dù rất muốn ngày nào cũng có thể dùng bữa cùng Tiểu Nhiễm, nhưng anh cũng hiểu rằng hiện tại hai người chưa có mối quan hệ rõ ràng, nếu cứ thường xuyên ăn chung sẽ khiến người khác bàn tán, ảnh hưởng không tốt đến danh tiếng của cô.
Anh tự nhủ khi nào có thể đường hoàng công khai thì sẽ tính chuyện khác.
Sau khi rời khỏi nhà Tiểu Nhiễm, Cố Tĩnh Quốc mang phần thịt kho qua chỗ ông ngoại.
Tiêu lão gia đã biết họ săn được con lợn rừng, nên không khách sáo mà nhận phần thịt từ cháu ngoại.
Dù chưa gặp Tiểu Nhiễm, nhưng ông có ấn tượng tốt về cô.
Biết thân phận của gia đình ông mà cô vẫn thoải mái và còn thường xuyên gửi thịt, điều đó thật đáng quý.
Những người bạn già của ông cũng cảm thấy ấm lòng và vô cùng cảm kích cô bé này.
Sau khi ở lại trò chuyện đôi chút, Cố Tĩnh Quốc về khu nhà thanh niên trí thức, vì hai ngày nay anh không dùng bữa tại đây và không muốn để mọi người nghi ngờ.
Khi anh trở lại cũng vừa đúng lúc các cô gái ở đó vừa nấu cơm xong.
Do giờ vẫn còn là tháng 9, mặt trời lặn muộn, nên đội trưởng quy định tận 6 giờ tối mới tan làm, vì vậy các cô gái nấu xong cũng đã gần 7 giờ tối.
Trong bữa ăn, cô nói cho anh biết đã để riêng một phần thịt kho cho ông ngoại của anh.
Nghe vậy, Cố Tĩnh Quốc rất cảm kích vì sự chu đáo của Tiểu Nhiễm.
Thường thì, khi biết thân phận của ông ngoại anh, người ta sẽ dè chừng hoặc xa lánh.
Nhưng Tiểu Nhiễm không hề có thái độ nào như vậy, ngược lại còn quan tâm và chuẩn bị sẵn thịt kho.
Thật ra, vì Tiểu Nhiễm là người từ hiện đại xuyên không về, nên cô biết rõ họ không phải người xấu, và sau này họ sẽ được trở về thân phận và cuộc sống cũ của mình.
Vì vậy, cô đối xử với họ một cách bình thường, không nịnh nọt cũng không xa lánh.
Việc chuẩn bị thịt kho cho ông ngoại của Tĩnh Quốc cũng là vì cô thấy phần thịt để dành hơi nhiều, nên nhân tiện gửi cho ông một ít.
Mỗi lần ăn cơm do Tiểu Nhiễm nấu, Cố Tĩnh Quốc đều cảm thấy ấm áp và hạnh phúc.
Giống như bây giờ, dù hai người không nói nhiều, nhưng bầu không khí vẫn thoải mái và ấm áp lạ kỳ.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Anh tự nhủ rằng, dù hiện tại Tiểu Nhiễm chưa chấp nhận tình cảm của anh, anh sẽ tiếp tục kiên trì và tin rằng cô sẽ dần đón nhận.
Thực tế cho thấy, khẩu phần ăn của Cố Tĩnh Quốc quả là lớn.
Một phần thịt kho đầy đặn, gần như anh ăn hết, trong khi Tiểu Nhiễm chỉ nhấm nháp vài miếng rồi không ăn thêm được nữa.
Mấy bữa nay đều là thịt kho nên cô đã ngán, ngược lại khoai tây lại ăn ngon miệng hơn.
Cố Tĩnh Quốc cũng biết mỗi lần ăn thịt kho, cô chỉ chọn miếng thịt nạc, chứng tỏ cô không thích thịt mỡ.
Vì vậy, anh không ép cô mà tự mình ăn hết chỗ thịt kho còn lại.
Sau bữa ăn, Tiểu Nhiễm đề nghị với Cố Tĩnh Quốc: “Số thịt này mình ăn không hết, em có thể làm một phần thành thịt khô để cất trữ.
Vụ thu hoạch sắp tới sẽ khá bận rộn, lúc ấy có thịt khô để ăn thì tiện lắm.
Phần còn lại, em sẽ kho để anh có thể mang một ít về khu nhà thanh niên trí thức, phần khác để ông ngoại anh dùng, được không?”
Cố Tĩnh Quốc đồng ý ngay.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Dù rất muốn ngày nào cũng có thể dùng bữa cùng Tiểu Nhiễm, nhưng anh cũng hiểu rằng hiện tại hai người chưa có mối quan hệ rõ ràng, nếu cứ thường xuyên ăn chung sẽ khiến người khác bàn tán, ảnh hưởng không tốt đến danh tiếng của cô.
Anh tự nhủ khi nào có thể đường hoàng công khai thì sẽ tính chuyện khác.
Sau khi rời khỏi nhà Tiểu Nhiễm, Cố Tĩnh Quốc mang phần thịt kho qua chỗ ông ngoại.
Tiêu lão gia đã biết họ săn được con lợn rừng, nên không khách sáo mà nhận phần thịt từ cháu ngoại.
Dù chưa gặp Tiểu Nhiễm, nhưng ông có ấn tượng tốt về cô.
Biết thân phận của gia đình ông mà cô vẫn thoải mái và còn thường xuyên gửi thịt, điều đó thật đáng quý.
Những người bạn già của ông cũng cảm thấy ấm lòng và vô cùng cảm kích cô bé này.
Sau khi ở lại trò chuyện đôi chút, Cố Tĩnh Quốc về khu nhà thanh niên trí thức, vì hai ngày nay anh không dùng bữa tại đây và không muốn để mọi người nghi ngờ.
Khi anh trở lại cũng vừa đúng lúc các cô gái ở đó vừa nấu cơm xong.
Do giờ vẫn còn là tháng 9, mặt trời lặn muộn, nên đội trưởng quy định tận 6 giờ tối mới tan làm, vì vậy các cô gái nấu xong cũng đã gần 7 giờ tối.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro