Xuyên Sách Thập Niên 70: Vợ Chồng Son Người Này Thiếu Đạo Đức Hơn Người Kia

Kẻ Ngốc

2024-10-10 23:27:09

Tóc cô ta còn uốn lọn xoăn, mà nên nhớ năm nay mới cho phép người ta uốn tóc trở lại. Những ai uốn tóc thường là nghệ sĩ hoặc người đi nước ngoài công tác, còn phải có giấy giới thiệu của đơn vị. Mà cũng chỉ được uốn xoăn nhẹ, chứ không phải kiểu lượn sóng lớn.

Cô gái này có gương mặt trái xoan, mày liễu, trông đầy kiêu ngạo. Giang Noãn nhớ lại việc cô ta vừa gọi người bạn tên Thanh Tuyết, liền đoán:

“Cô là người của đoàn văn công?”

Cô gái kia sững người, theo phản xạ gật đầu.

“Cô là Kiều An Na?”

Kiều An Na tròn mắt kinh ngạc, rõ ràng không ngờ cô gái quê mùa trước mặt lại biết mình. Cô ta nghi ngờ hỏi: “Cô biết tôi?”

Thấy cô ta không phủ nhận, Giang Noãn liền nở nụ cười ranh mãnh.

Chuẩn rồi.

Nếu như nguyên chủ là một nhân vật phụ pháo hôi, thì Kiều An Na đây đúng chuẩn một công cụ của tuyến nữ phụ.

Là nữ phụ thứ không biết bao nhiêu trong sách, Kiều An Na chẳng thích nam chính Tưởng Trác, cũng không thầm yêu Cố Triều Dương - bạch nguyệt quang của nữ chính. Cô ta chỉ đơn giản là một "con chó săn" được nữ phụ chính thức là Nguyễn Thanh Tuyết chọn để thay mình gây chuyện.

Chỉ cần Nguyễn Thanh Tuyết tỏ vẻ tội nghiệp, Kiều An Na lập tức lao lên tấn công người khác như một con chó bị tháo xích. Nếu nói người khác thi thoảng mới ngốc nghếch, thì Kiều An Na chính là kẻ ngu ngốc vĩnh viễn.

Thấy Giang Noãn không đáp lời, Kiều An Na cuối cùng cũng hoàn hồn. Người biết đến cô ta nhiều lắm, có gì mà lạ đâu? Nhưng điều khiến cô ta ngạc nhiên hơn cả là tại sao cô gái quê mùa này lại nhìn mình bằng ánh mắt đầy thương hại, khiến cô ta lập tức lúng túng và giận dữ:

“Cô nghĩ cô là ai mà hỏi tôi làm việc ở đâu? Tôi làm ở đâu thì liên quan gì đến cô?”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Giang Noãn vừa đút tay vào túi, vừa nở nụ cười hiền như mấy bà cô trong làng, đáp lại:

“Không thể nói như vậy được. Nếu cô tiếp tục gây sự, tôi không biết cô làm ở đơn vị nào thì làm sao tìm đoàn trưởng của các cô mà hỏi xem sao văn công lại có người như cô nhỉ?”

"Cô!"

Nghe Giang Noãn dọa mách đoàn trưởng, Kiều An Na tức đỏ mặt.

Vừa định lên tiếng thì bị Nguyễn Thanh Tuyết bước tới kéo tay lại.

Cô ta khẽ nhìn Giang Noãn, ánh mắt thoáng qua chút suy nghĩ, sau đó nhẹ nhàng lên tiếng khuyên nhủ:

“An Na, đừng nóng. Chắc đồng chí Giang Noãn không biết rằng cậu đã dậy sớm để giúp chúng tôi giữ chỗ.”

Nguyễn Thanh Tuyết vừa mở miệng, Kiều An Na lập tức kinh ngạc đến không thể tin nổi. Cô ta chỉ vào Giang Noãn, giọng điệu cao vút:

“Cậu vừa nói gì? Cô ta là Giang Noãn?”

Nguyễn Thanh Tuyết khẽ cười gượng, gật đầu.

Ngay lập tức, sự tức giận của Kiều An Na dâng lên, cô ta gần như muốn lao đến cào cấu Giang Noãn:

“Hóa ra cô chính là Giang Noãn! Không ngờ ngoài cô ra chẳng ai dám làm mấy trò cướp chỗ thế này! Nhìn cô kìa, cô dám ra đường với bộ dạng này sao?”

Người trong khu nhà có thể không rõ, nhưng là bạn thân của Nguyễn Thanh Tuyết, Kiều An Na đương nhiên biết Nguyễn Thanh Tuyết thích Cố Triều Dương đến mức nào. Thậm chí, cô ta còn vượt đường xa từ thủ đô đến đây chỉ để gặp anh. Ban đầu, ai cũng nghĩ hai người là đôi trai tài gái sắc, chắc chắn sẽ đến với nhau, vậy mà cuối cùng Cố Triều Dương lại lấy một cô gái nhà quê!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Sách Thập Niên 70: Vợ Chồng Son Người Này Thiếu Đạo Đức Hơn Người Kia

Số ký tự: 0