Xuyên Thành Mẹ Kế Ác Độc, Ta Giúp Nhóc Con Xui Xẻo Nghịch Thiên Cải Mệnh

Phân Chia Công...

Ngữ Mặc Lăng Tiêu

2024-08-19 16:10:29

“Cha, chân của cha? Còn có kế mẫu bị sao vậy? Hai người?” Chu Nguyên lớn nhất, thân là trưởng tử, nó cảm thấy mình cần làm rõ tình hình.

“Cha cũng không biết chuyện gì xảy ra, chỉ là hôm qua, sau khi bị sét đánh, chân cha đột ngột có cảm giác.”

“Tối hôm qua cha còn không chắc chắn lắm, mãi tới vừa rồi mới tin tưởng đây là sự thật.”

Chu Thành An nghĩ, hiện tại hắn cũng không thể xác định chuyện này có liên quan đến việc nữ nhân kia truyền khí cho mình hay không, hơn nữa dù có nói chuyện này ra cũng chẳng ai tin.

Mà mấy đứa nhỏ đã tự não bổ một phen, hơn nữa trong lòng bọn chúng còn nhận định một sự thật, thì ra Thiên Lôi Câu Địa Hỏa có thể trị bệnh thật.

Khó trách mấy người độc thân trong thôn bị bệnh đi tìm Từ đại phu để khám, sẽ bị các nữ nhân trong thôn trêu chọc nói cưới vợ rồi thiên lôi câu địa hỏa một phen sẽ tốt.

Nếu sớm biết như vậy, bọn chúng đã sớm để cha thiên lôi câu địa hỏa với kế mẫu.

Nhưng mà, không phải trước kia kế mẫu ghét bỏ cha lắm sao?

Chẳng lẽ là vì biết việc này có thể chữa khỏi chân cha, nên mới làm như thế?

Chu Thành An không biết trong lòng ba đứa bé đang suy nghĩ cái gì.

Hắn lại thử vài lần, tuy rằng mình bước đi còn chưa vững lắm, nhưng so với trước kia thì đã tốt hơn nhiều rồi.

Chân tốt hơn, cả người cũng như trẻ ra vài tuổi, cảm giác trong người ẩn chứa sức lực vô tận.

Sau đó, hắn một hơi sắp xếp công việc cho mình và ba đứa nhỏ.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hắn và đứa lớn Chu Nguyên sẽ nghĩ cách sửa nóc nhà, đây không phải chuyện đơn giản, chắc sẽ phải tốn cả một ngày.

Đứa thứ hai Chu Du phải đi tìm nước.

Tối hôm qua có một trận mưa, chỉ là nước mưa đều tập trung ở đầu thôn, nơi đó trũng nên sẽ có nước. Hắn giục đứa thứ hai nhanh chóng đi lấy một ít nước về nhà.

Trong mùa hạn hán, nước giếng và nước sông trong thôn gần như đã khô cạn, cũng chỉ có một cái giếng còn có nước, nhưng cũng không nhiều lắm.

Mỗi nhà một ngày chỉ được chia rất ít nước.

Nghĩ tới đây, hắn nhớ tới việc tối hôm qua, hình như nữ nhân kia vừa về đã tắm rửa, hơn nữa còn tắm rất sạch sẽ.

Ừm, rất trắng… Từ từ, mình đang nghĩ cái gì?

Hắn rất tò mò không biết nữ nhân kia lấy nước từ đâu ra. Dù sao bể nước ngày hôm qua đã thấy đáy, hơn nữa dường như lúc nữ nhân kia nấu cơm cũng dùng không ít nước.

Quá nhiều điểm kỳ lạ, Chu Thành An cảm thấy dường như sau khi nữ nhân kia bị sét đánh đã có rất nhiều bí mật riêng.

Đứa thứ ba Chu Tham được lệnh trông coi nhà cửa, ừm, trông coi phòng ốc đình viện trong nhà, còn phải trông chừng Niệm Niệm.

Hôm nay Niệm Niệm đã khỏe hơn nhiều, nhưng vẫn chưa tỉnh táo hẳn, phải nghĩ cách lấy chút đồ ăn cho Niệm Niệm.

Nghĩ tới đây, Chu Thành An lại nhìn thoáng qua nữ nhân đang ngủ kia.

Tối hôm qua nữ nhân nấu mì rất ngon, Niệm Niệm cũng ăn một chén lớn.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Mẹ Kế Ác Độc, Ta Giúp Nhóc Con Xui Xẻo Nghịch Thiên Cải Mệnh

Số ký tự: 0