Xuyên Thành Nữ Phụ Não Tàn Trong Truyện Mạt Thế
Chương 12
2024-12-25 14:54:27
Tiêu Họa dẫn Tô Mạt chạy thẳng về phía cổng trường.
Trên đường, gặp con xác sống nào Tiêu Họa đều xử lý gọn gàng, cô nhanh chóng vung móc câu hạ gục từng con để tránh gây ra tiếng động lớn thu hút thêm bọn chúng.
Chỉ còn cách cổng trường hơn mười mét, từ xa, Tiêu Họa đã thấy ba con xác sống mặc đồng phục bảo vệ lảng vảng ở cửa. Tay chúng cầm dùi cui hoặc cây chĩa, dưới đất là những phần chân tay bị đứt lìa nằm la liệt cùng những vũng máu loang lổ.
Nhìn xung quanh, không gần không xa, còn có bảy tám con xác sống tụ lại.
Lợi dụng thời điểm khi số lượng xác sống chưa nhiều, cô và Tô Mạt phải nhanh chóng lao ra khỏi trường. Nếu chờ đến khi bọn chúng tập trung đông đúc, cả hai chỉ còn nước mắc kẹt trong này.
Chần chừ sẽ chỉ mang họa.
Tiêu Họa lập tức quyết định phóng nhanh về phía cổng trường.
Trong lúc mấy con xác sống bảo vệ vẫn đang lững thững quay đầu một cách máy móc thì Tiêu Họa đã vung móc câu nhắm thẳng vào cổ con gầy nhất, kéo phăng đầu nó ra. Nhân cơ hội đó, cô giật lấy cây chĩa từ tay nó.
Tiêu Họa lùi lại một bước, ném cây chĩa về phía Tô Mạt dặn: “Nhắm vào đầu mà đánh!”
Ngay sau đó, cô xoay người, tiếp tục ném móc câu về phía hai con xác sống còn lại.
Có vẻ như hai con này lúc còn sống đều khá nhanh nhẹn, chúng linh hoạt tránh được cú móc câu rồi đồng thời giơ dùi cui lên tấn công Tiêu Họa.
Nhưng Tiêu Họa không hề lùi bước mà quyết định đối đầu trực diện.
Cô nắm lấy dùi cui trong tay một con xác sống bằng tay phải, đồng thời tay trái bắn ra một viên băng nhắm thẳng vào mắt nó. Con xác sống khựng lại vì bị tiêu diệt, Tiêu Họa liền xoay cổ tay, giật lấy dùi cui rồi đá văng nó ra xa. Ngay sau đó, cô xoay người nhảy lên đập mạnh dùi cui vào đầu con xác sống còn lại.
Con xác sống to lớn vẫn chưa chết hẳn, nó vung tay định phản công nhưng Tiêu Họa không để cho nó cơ hội, cô bồi thêm hai cú dùi cui mạnh bạo, kết thúc nhanh gọn.
Xử lý xong đám xác sống bảo vệ, Tiêu Họa quay lại nhìn Tô Mạt.
Gặp tình huống xác sống bao vây một lần nữa, ký ức kinh hoàng trước đó lại ùa về khiến Tô Mạt run rẩy không ngừng. Nhưng nhìn cách Tiêu Họa chiến đấu, cô bỗng lấy lại được chút sức lực. Đối mặt với một con xác sống nhỏ con, Tô Mạt điên cuồng vung cây chĩa, trong cơn bộc phát cô đã thật sự đâm con xác sống nát bấy.
Thế nhưng, dù sao Tô Mạt cũng chỉ là một cô gái yếu đuối. Sau khi giết xong một con, cô vừa giơ cây chĩa lên thì đã bị một con xác sống to hơn chộp lấy. Tô Mạt không có cách nào giãy ra được, thậm chí còn suýt bị móng vuốt của nó cào trúng.
May mà Tiêu Họa đến kịp.
Tiêu Họa đập nát đầu con xác sống bằng dùi cui, cứu được Tô Mạt. Không dừng lại, cô tiếp tục tấn công những con xác sống khác đang tiến lại gần.
Đập nát thêm vài con xác sống, Tiêu Họa nhanh chóng gọi: “Đi thôi!”
Trên đường, gặp con xác sống nào Tiêu Họa đều xử lý gọn gàng, cô nhanh chóng vung móc câu hạ gục từng con để tránh gây ra tiếng động lớn thu hút thêm bọn chúng.
Chỉ còn cách cổng trường hơn mười mét, từ xa, Tiêu Họa đã thấy ba con xác sống mặc đồng phục bảo vệ lảng vảng ở cửa. Tay chúng cầm dùi cui hoặc cây chĩa, dưới đất là những phần chân tay bị đứt lìa nằm la liệt cùng những vũng máu loang lổ.
Nhìn xung quanh, không gần không xa, còn có bảy tám con xác sống tụ lại.
Lợi dụng thời điểm khi số lượng xác sống chưa nhiều, cô và Tô Mạt phải nhanh chóng lao ra khỏi trường. Nếu chờ đến khi bọn chúng tập trung đông đúc, cả hai chỉ còn nước mắc kẹt trong này.
Chần chừ sẽ chỉ mang họa.
Tiêu Họa lập tức quyết định phóng nhanh về phía cổng trường.
Trong lúc mấy con xác sống bảo vệ vẫn đang lững thững quay đầu một cách máy móc thì Tiêu Họa đã vung móc câu nhắm thẳng vào cổ con gầy nhất, kéo phăng đầu nó ra. Nhân cơ hội đó, cô giật lấy cây chĩa từ tay nó.
Tiêu Họa lùi lại một bước, ném cây chĩa về phía Tô Mạt dặn: “Nhắm vào đầu mà đánh!”
Ngay sau đó, cô xoay người, tiếp tục ném móc câu về phía hai con xác sống còn lại.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Có vẻ như hai con này lúc còn sống đều khá nhanh nhẹn, chúng linh hoạt tránh được cú móc câu rồi đồng thời giơ dùi cui lên tấn công Tiêu Họa.
Nhưng Tiêu Họa không hề lùi bước mà quyết định đối đầu trực diện.
Cô nắm lấy dùi cui trong tay một con xác sống bằng tay phải, đồng thời tay trái bắn ra một viên băng nhắm thẳng vào mắt nó. Con xác sống khựng lại vì bị tiêu diệt, Tiêu Họa liền xoay cổ tay, giật lấy dùi cui rồi đá văng nó ra xa. Ngay sau đó, cô xoay người nhảy lên đập mạnh dùi cui vào đầu con xác sống còn lại.
Con xác sống to lớn vẫn chưa chết hẳn, nó vung tay định phản công nhưng Tiêu Họa không để cho nó cơ hội, cô bồi thêm hai cú dùi cui mạnh bạo, kết thúc nhanh gọn.
Xử lý xong đám xác sống bảo vệ, Tiêu Họa quay lại nhìn Tô Mạt.
Gặp tình huống xác sống bao vây một lần nữa, ký ức kinh hoàng trước đó lại ùa về khiến Tô Mạt run rẩy không ngừng. Nhưng nhìn cách Tiêu Họa chiến đấu, cô bỗng lấy lại được chút sức lực. Đối mặt với một con xác sống nhỏ con, Tô Mạt điên cuồng vung cây chĩa, trong cơn bộc phát cô đã thật sự đâm con xác sống nát bấy.
Thế nhưng, dù sao Tô Mạt cũng chỉ là một cô gái yếu đuối. Sau khi giết xong một con, cô vừa giơ cây chĩa lên thì đã bị một con xác sống to hơn chộp lấy. Tô Mạt không có cách nào giãy ra được, thậm chí còn suýt bị móng vuốt của nó cào trúng.
May mà Tiêu Họa đến kịp.
Tiêu Họa đập nát đầu con xác sống bằng dùi cui, cứu được Tô Mạt. Không dừng lại, cô tiếp tục tấn công những con xác sống khác đang tiến lại gần.
Đập nát thêm vài con xác sống, Tiêu Họa nhanh chóng gọi: “Đi thôi!”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro