Xuyên Thành Nữ Phụ Não Tàn Trong Truyện Mạt Thế

Chương 39

2024-12-25 14:54:27

Liệu liên trưởng Lý có thể nói không sao?

“Được.” Ông ta cười gượng. Dù sao cũng đang có việc cần nhờ, mà thái độ của Bạch Mộc cũng không có gì đáng trách.

Dứt lời, ông ta vội vàng rời đi.

Sau khi hiểu rõ ngọn nguồn câu chuyện, Bạch Mộc thở dài: “Việc này không phải việc chúng ta có thể tự quyết định, cần báo cáo lên cấp trên.”

Tiêu Túy gật đầu đồng tình: “Đúng vậy. Tôi sẽ xin ý kiến của Thượng tướng Trâu.”

Nhân lúc chờ đợi, Tiêu Họa lấy một viên tinh hạch ra bắt đầu hấp thụ.

Mười lăm phút sau, Tiêu Túy từ trên lầu bước xuống, nhìn mọi người và thông báo: “Thượng tướng Trâu đã phê chuẩn. Chúng ta sẽ nhận đội của liên trưởng Lý, còn những người sống sót khác thì linh động xử lý. Sau đó cả nhóm sẽ di chuyển đến căn cứ F, nhưng ưu tiên hàng đầu vẫn là bảo vệ chính mình.”

Tiêu Túy nhíu mày nhìn Bạch Mộc hỏi: “Cậu có ý kiến gì không?”

Bạch Mộc không trả lời ngay mà quay sang Tiêu Họa vừa mới tỉnh táo sau quá trình hấp thụ năng lượng: “Tiêu Họa, em nghĩ sao?”

“Hả?” Đột nhiên bị gọi tên, Tiêu Họa ngơ ngác, đáp hờ hững: “Thích đi thì đi, không thích thì ở lại, ai ép ai được chứ.”

“Có lý.” Bạch Mộc cười tán thưởng: “Mạng sống là của mỗi người, quyết định thế nào cũng nên để họ tự lựa chọn.”

Trong tận thế này, ngay cả tính mạng của bản thân cũng không chắc chắn nói gì đến việc lo cho người khác. Nếu những người sống sót chọn đi theo họ, cả nhóm sẽ cố hết sức để bảo vệ họ an toàn. Còn nếu ai chọn tách riêng để tự đến căn cứ L thì họ cũng không ngăn cản.

Đối với binh lính của liên trưởng Lý cũng vậy.

Tiêu Túy suy nghĩ vài phút rồi gật đầu: “Được, cứ thế mà làm.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Hắn quay sang Tiêu Họa và Tô Mạt, hỏi: “Tình hình ở đại học C rất tệ. Chúng tôi sẽ đến căn cứ F. Hai người có đi cùng không?”

Câu hỏi này rõ ràng là nhắm đến Tô Mạt.

Tô Mạt ngập ngừng một lát rồi quay sang nhìn Tiêu Họa như chờ cô quyết định.

Tiêu Họa vươn vai tỏ vẻ thản nhiên:

“Đi cùng chứ! Dù sao cũng chẳng còn người thân hay bạn bè gì, đi đâu mà chẳng vậy.”

“Tốt.” Tô Mạt mỉm cười rụt rè với Tiêu Túy: “Cảm ơn mọi người đã giúp đỡ.”

Sau đó, Bạch Mộc và Tiêu Túy nhanh chóng thống nhất kế hoạch cơ bản. Quyết định xong, họ gọi liên trưởng Lý lên để thảo luận thêm về thời gian khởi hành, kế hoạch chiến đấu và tuyến đường.

Ở góc phòng, Triệu Diệp than thở:

“Tôi thật sự không hiểu não của lão đại và anh Bạch nghĩ kiểu gì. Toàn những chuyện đau đầu!”

Hàn Tu Kiệt nhếch môi, liếc nhìn cậu ta với vẻ khinh thường: “Có ai bắt cậu nghĩ đâu. Than vãn cái gì?”

Tô Mạt định phụ họa một câu nhưng đành nuốt lại lời khi nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Hàn Tu Kiệt.

Tiêu Họa, dù có thể hiểu cuộc trò chuyện này nhưng vẫn chọn im lặng. Cô sợ rằng nếu tham gia sẽ vô tình làm "hỏng vai" của mình.

Cuộc thảo luận kéo dài một hồi lâu cuối cùng cũng kết thúc.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thành Nữ Phụ Não Tàn Trong Truyện Mạt Thế

Số ký tự: 0