Xuyên Thư 70: Nữ Phụ Mang Không Gian Dốc Lòng Làm Nhà Giàu Số Một

A

2024-09-28 19:25:49

Cháu như vậy, nhà họ Cố vẫn muốn cưới cháu sao?”

Những điều mà thời này coi trọng nhất khi cưới vợ thì cô đều không làm được.

Nếu nhà họ vẫn bằng lòng cưới thì cô sẽ gả!

Nghe thấy câu hỏi của Ôn Uyển Uyển, tất cả mọi người có mặt đều kinh ngạc. Có lẽ nào là do cô bị kích động quá, bọn họ chưa từng thấy Ôn Uyển Uyển như thế này bao giờ.

Lời nói không kiêu ngạo cũng không tự ti, vang dội.

Vợ chồng Cố gia cũng sững sờ. Bây giờ phải dựa vào công điểm kiếm được từ công việc đồng áng mới có lương thực mà ăn, đến đứa trẻ hơn mười tuổi cũng phải xuống ruộng làm việc, vậy trước kia khi con bé này chưa biết trồng trọt thì nó ăn gì?

Ồ, suýt quên mất, Thẩm Kiến Dân thương cô nên đều sắp xếp cho cô những việc nhẹ nhàng.

“Uyển nha đầu à, cháu đã nói như vậy rồi thì bác cũng nói rõ với cháu.

Nhà bác có bốn đứa con trai, giờ lão đại và lão tam đều đã lấy vợ, nếu cháu gả sang mà không thích chúng nó ở chung thì bác sẽ cho chúng nó ra ở riêng, chỉ là thằng Tư còn nhỏ nên vẫn phải sống cùng bác.

Giờ lão nhị thành ra thế này, bác với bố nó nhất định sẽ coi hai đứa cháu là chính, trước tiên sẽ hỗ trợ cho hai đứa.

Bác với bố nó xương cốt còn chắc khỏe, nhất định sẽ không để cháu phải chịu khổ đâu. Đợi đến lúc chúng ta già rồi, kêu lão đại tìm đại một chỗ chôn cất là được.

Cháu chỉ cần ở bên lão nhị là được, hai đứa đều là những đứa trẻ chịu nhiều bất hạnh, lão nhị còn có một ít tiền xuất ngũ, trừ đi chi phí lo liệu hôn sự cho hai đứa thì số còn lại cũng đủ cho hai vợ chồng cháu tiêu rồi.

Tóm lại, cháu gả sang đây, bác nhất định sẽ coi cháu như con gái ruột mà đối đãi.” Mẹ Cố cũng thành thật nắm lấy tay Ôn Uyển Uyển, kể rõ tình hình nhà mình.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Đúng vậy, Uyển nha đầu à, trong nhà bà ấy làm chủ. Bà ấy nói đều đúng cả, bác trai cũng tuyệt đối sẽ không để ai bắt nạt cháu đâu.”

Thấy vợ mình đã nói như vậy, lại còn tính đến chuyện phân gia, bố Cố nghĩ chắc chắn phải thành chuyện hôn sự này, vội vàng phụ họa thêm.

“Được, vậy chuyện hôn sự này cứ theo như chúng ta đã định trước.” Ôn Uyển Uyển vui vẻ quyết định.

“Không được! Tôi không đồng ý!” Thẩm Kiến Dân đứng bên cạnh nhìn vợ chồng Cố gia nói một hồi đã dỗ dành được Ôn Uyển Uyển về nhà họ Cố, ông vội vàng lên tiếng phản đối.

“Bác Thẩm, cháu đã quyết định rồi. Bác cũng nói là muốn cháu học cách tự làm chủ mà.”

Ôn Uyển Uyển kiên định, lần đầu tiên phản bác lại lời Thẩm Kiến Dân.

Thẩm Kiến Dân còn muốn nói gì đó nhưng chưa kịp nói ra đã bị mẹ Thẩm ở bên cạnh cắt ngang.

“Được rồi! Ông không đồng ý thì cứ việc không đồng ý, chuyện này đến lượt ông đồng ý hay không à? Người lớn rồi, đừng có đem cái uy quyền của ông ở ủy ban làng ra đây.

Chuyện này Uyển Uyển đã đồng ý rồi. Tục ngữ có câu ‘thà phá mười ngôi miếu chứ không phá một cuộc hôn nhân’, tôi thấy hôn sự này nên thành.

Vợ chồng nhà người ta cũng đã nói đến mức này rồi, ban đầu đến từ hôn cũng là vì muốn tốt cho Uyển Uyển, có thể thấy được nhân phẩm không có gì để bàn cãi.

Hơn nữa Cố Nhị kia cũng không tệ, dù sao cũng là người từng đi lính, cuộc sống là do hai vợ chồng nó tự mình vun dựng. Biết đâu sau này hai đứa nó sẽ rất hạnh phúc.”

Thẩm Kiến Dân nhìn cũng không thèm nhìn bà, hừ lạnh một tiếng rồi quay người đi vào trong nhà.

Con gái lớn rồi không giữ được nữa!

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Xuyên Thư 70: Nữ Phụ Mang Không Gian Dốc Lòng Làm Nhà Giàu Số Một

Số ký tự: 0