Bệnh Chiếm Hữu: Lục Tổng Cố Chấp Cuồng Sủng Cô Như Mạng
Bài Hát Dự Thi...
2024-11-14 23:45:03
Tô Cảnh Hành bênh em gái, ôm lấy vai cô phản bác, còn Tô Lâm cũng góp lời, “Thanh Nhan, anh đã xem buổi truyền hình trực tiếp chung kết rồi, tám chữ để miêu tả em – Phong thái xuất chúng, sắc đẹp lấn át.”
“Hehe, cảm ơn anh cả và anh hai!”
“Con còn tự hào được à, tất cả là tại hai anh của con chiều con quá đấy! Chẳng biết lễ nghi gì cả!” Tô Thụy Bình nghiêm mặt răn dạy, “Thanh Nhan, việc này không báo trước là lỗi của con. Con lên gọi em gái xuống đây ăn tối đi.”
Vừa dứt lời, cửa phòng Hứa Mộ Vy trên lầu mở ra.
Cô em gái chỉ mặc một chiếc áo ngủ mỏng manh, tóc xõa, mắt đỏ hoe và gương mặt đẫm nước mắt, trông như đã khóc rất lâu.
Quý Mỹ Vinh thấy vậy, vội vàng đón cô ta, “Mộ Vy, con xuống rồi à? Đúng lúc bữa khuya cũng đã dọn xong, đến đây ăn một chút nhé. Mẹ vừa mắng chị con rồi…”
“Không cần đâu, chị không có lỗi.”
Hứa Mộ Vy cúi đầu, cầm một tách trà trước mặt và giơ về phía Tô Thanh Nhan: “Chị, chúc mừng chị đã giành được quán quân.”
Cô ta chưa kịp nói hết, đã không kiềm chế được mà bật khóc.
“Xin lỗi, xin lỗi, em không kìm nén được cảm xúc. Chỉ là em cảm thấy mình thật vô dụng, thất bại. Rõ ràng em đã cố gắng rất lâu, kiên trì rất lâu, cuối cùng lại chẳng là gì cả. Ca khúc em chuẩn bị cẩn thận cũng không bằng chị chỉ cần hát qua loa. Em thật sự không biết mình còn có thể làm được gì…”
Cô ta khóc như hoa lê dưới mưa, từng lời nói đều như đang tự trách, nhưng thực chất lại ám chỉ Tô Thanh Nhan.
Tô Thanh Nhan nhìn bầu không khí trầm mặc của mọi người và gương mặt cha mẹ rõ ràng đầy ý trách móc, cô khẽ cười lạnh.
Ly trà xanh này quả là đậm đà thật!
Kiếp trước, Hứa Mộ Vy đã dùng kỹ năng trà xanh thành thục để thành công chiếm được lòng cha, khiến mẹ cô tức giận, rồi cướp cả Tống Ôn Trạch. Kiếp này, cô sẽ tự tay lật đổ tất cả những trò của Hứa Mộ Vy!
“Xin lỗi em nhé, em gái. Chị thật sự không có ý muốn cướp đi ánh hào quang của em đâu. Em biết mà, chị vốn không hứng thú gì với danh lợi hay quán quân, nếu không chị đã ra mắt từ lâu rồi.” Tô Thanh Nhan cắn môi, tỏ vẻ áy náy, “Chỉ là… tối qua cậu bất ngờ gọi cho chị, nói rằng thí sinh thứ ba trong ‘Ca Sĩ Giấu Mặt’ đột ngột rút lui. Cậu không tìm được ai thay thế nên nghĩ đến chị. Lúc đầu chị định từ chối, nhưng cậu bảo nếu không có ai thế chỗ, chương trình sẽ bị tổn thất lớn, có thể còn bị khán giả nghi ngờ có gian lận, rồi chương trình có khi sẽ bị hủy luôn.”
“Cậu Tiểu Khiêm gọi cho con à?”
Quý Mỹ Vinh ngạc nhiên nhìn cô, Tô Thanh Nhan gật đầu, “Vâng, mẹ không tin thì có thể gọi điện hỏi cậu.”
Xin lỗi cậu nhé, cậu chính là người đầu tiên cô phải lợi dụng thôi.
“Thì ra là vậy…” Quý Mỹ Vinh nghe vậy mới nguôi giận, “Vậy thì quả thật không trách con được. Tiểu Khiêm là người thận trọng, nếu không còn cách nào khác chắc chắn ông ấy sẽ không gọi cho con.”
Tô Thanh Nhan tiếp lời, “Đúng vậy ạ, hơn nữa con cũng không ngờ rằng bài hát con sáng tác tạm tối qua lại vượt qua cả bài của em gái. Em gái à, bài ‘Chìm đắm trong tình yêu’ của em là do chị mất cả tháng trời mới viết xong đấy!”
“Gì cơ?” Tô Thụy Bình ngạc nhiên, “Bài hát dự thi của Hứa Mộ Vy cũng là do con viết sao?”
Tay đang cầm cốc trà của Hứa Mộ Vy run lên, Tô Lâm và Tô Cảnh Hành cũng quay sang nhìn Tô Thanh Nhan đầy ngạc nhiên.
“Hehe, cảm ơn anh cả và anh hai!”
“Con còn tự hào được à, tất cả là tại hai anh của con chiều con quá đấy! Chẳng biết lễ nghi gì cả!” Tô Thụy Bình nghiêm mặt răn dạy, “Thanh Nhan, việc này không báo trước là lỗi của con. Con lên gọi em gái xuống đây ăn tối đi.”
Vừa dứt lời, cửa phòng Hứa Mộ Vy trên lầu mở ra.
Cô em gái chỉ mặc một chiếc áo ngủ mỏng manh, tóc xõa, mắt đỏ hoe và gương mặt đẫm nước mắt, trông như đã khóc rất lâu.
Quý Mỹ Vinh thấy vậy, vội vàng đón cô ta, “Mộ Vy, con xuống rồi à? Đúng lúc bữa khuya cũng đã dọn xong, đến đây ăn một chút nhé. Mẹ vừa mắng chị con rồi…”
“Không cần đâu, chị không có lỗi.”
Hứa Mộ Vy cúi đầu, cầm một tách trà trước mặt và giơ về phía Tô Thanh Nhan: “Chị, chúc mừng chị đã giành được quán quân.”
Cô ta chưa kịp nói hết, đã không kiềm chế được mà bật khóc.
“Xin lỗi, xin lỗi, em không kìm nén được cảm xúc. Chỉ là em cảm thấy mình thật vô dụng, thất bại. Rõ ràng em đã cố gắng rất lâu, kiên trì rất lâu, cuối cùng lại chẳng là gì cả. Ca khúc em chuẩn bị cẩn thận cũng không bằng chị chỉ cần hát qua loa. Em thật sự không biết mình còn có thể làm được gì…”
Cô ta khóc như hoa lê dưới mưa, từng lời nói đều như đang tự trách, nhưng thực chất lại ám chỉ Tô Thanh Nhan.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tô Thanh Nhan nhìn bầu không khí trầm mặc của mọi người và gương mặt cha mẹ rõ ràng đầy ý trách móc, cô khẽ cười lạnh.
Ly trà xanh này quả là đậm đà thật!
Kiếp trước, Hứa Mộ Vy đã dùng kỹ năng trà xanh thành thục để thành công chiếm được lòng cha, khiến mẹ cô tức giận, rồi cướp cả Tống Ôn Trạch. Kiếp này, cô sẽ tự tay lật đổ tất cả những trò của Hứa Mộ Vy!
“Xin lỗi em nhé, em gái. Chị thật sự không có ý muốn cướp đi ánh hào quang của em đâu. Em biết mà, chị vốn không hứng thú gì với danh lợi hay quán quân, nếu không chị đã ra mắt từ lâu rồi.” Tô Thanh Nhan cắn môi, tỏ vẻ áy náy, “Chỉ là… tối qua cậu bất ngờ gọi cho chị, nói rằng thí sinh thứ ba trong ‘Ca Sĩ Giấu Mặt’ đột ngột rút lui. Cậu không tìm được ai thay thế nên nghĩ đến chị. Lúc đầu chị định từ chối, nhưng cậu bảo nếu không có ai thế chỗ, chương trình sẽ bị tổn thất lớn, có thể còn bị khán giả nghi ngờ có gian lận, rồi chương trình có khi sẽ bị hủy luôn.”
“Cậu Tiểu Khiêm gọi cho con à?”
Quý Mỹ Vinh ngạc nhiên nhìn cô, Tô Thanh Nhan gật đầu, “Vâng, mẹ không tin thì có thể gọi điện hỏi cậu.”
Xin lỗi cậu nhé, cậu chính là người đầu tiên cô phải lợi dụng thôi.
“Thì ra là vậy…” Quý Mỹ Vinh nghe vậy mới nguôi giận, “Vậy thì quả thật không trách con được. Tiểu Khiêm là người thận trọng, nếu không còn cách nào khác chắc chắn ông ấy sẽ không gọi cho con.”
Tô Thanh Nhan tiếp lời, “Đúng vậy ạ, hơn nữa con cũng không ngờ rằng bài hát con sáng tác tạm tối qua lại vượt qua cả bài của em gái. Em gái à, bài ‘Chìm đắm trong tình yêu’ của em là do chị mất cả tháng trời mới viết xong đấy!”
“Gì cơ?” Tô Thụy Bình ngạc nhiên, “Bài hát dự thi của Hứa Mộ Vy cũng là do con viết sao?”
Tay đang cầm cốc trà của Hứa Mộ Vy run lên, Tô Lâm và Tô Cảnh Hành cũng quay sang nhìn Tô Thanh Nhan đầy ngạc nhiên.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro