Các Nương Nương, Gặp Ta Chớ Run
Chương 31
Hà Điền Điền
2025-03-17 03:15:03
Đêm hôm đó, Tần Duệ ôm lấy ta, nói những lời an ủi rằng, hài tử vẫn còn có thể có lại. Ta nhẹ nhàng đáp: "Thái y nói, thân thể thần thiếp đã không còn thích hợp để mang thai nữa." Thân thể Tần Duệ thoáng cứng đờ. Là áy náy sao? Ta không bận tâm, bởi vì sự áy náy của nam nhân chẳng kéo dài bao lâu. Kiếp trước, hoàng thượng từng áy náy khi ta thay hắn xử lý bách tính và quan viên, nhưng không quá mười ngày, hắn lại cảm thấy những người đó đáng chết. Sự áy náy của nam nhân vô cùng ngắn ngủi, đặc biệt là của bậc quân vương. Bọn họ có hàng ngàn lý do để tự khiến bản thân yên lòng. Ta tiếp tục làm hoàng hậu một cách gọn gàng chu toàn. Ta đối xử tốt với tất cả phi tần. Đặc biệt là Mạnh Hiền Nhã, ta đưa cho nàng ta một loại dược giúp nàng ta khôi phục lại vóc dáng. "Tại sao lại là ta?" "Bởi vì ngươi đẹp nhất." Nàng ta phá lên cười. "Phương Ngọc Xích, Tần Duệ là hoàng thượng, cũng là phu quân của ngươi." "Ta không muốn làm thê tử của hắn, ta chỉ muốn làm hoàng hậu." Mạnh Hiền Nhã cười đến mệt, suy nghĩ một lát rồi nói: "Ta có lợi ích gì?" "Nhi tử của ngươi có cơ hội làm thái tử." "Điều đó không có sức hấp dẫn với ta." "Tại sao lại không hấp dẫn? Ngươi không muốn làm thái hậu sao? Đến lúc đó, ngươi muốn làm gì thì làm." "Cũng được." 22 Lý do chọn nhi tử của Mạnh Hiền Nhã làm thái tử, chính là vì phụ thân nàng ta đã nhập kinh, nhậm chức Đô Chỉ Huy Sứ. Phương Ngọc Doanh lại là con dâu nhà họ Mạnh. Ta cùng phụ thân bàn bạc rất lâu, cho rằng tương lai, ta và Mạnh Hiền Nhã cùng trở thành Lưỡng cung Hoàng Thái Hậu, là sự sắp đặt hoàn hảo nhất. Đại hoàng tử do Tào Quý phi sinh, thực sự quá mức chất phác. Tào Quý phi bản thân cũng không muốn làm Thái hậu. "Thần thiếp không có bản lĩnh đó, nếu không có Hoàng hậu nương nương vào cung, thì thần thiếp ngày ngày sống trong cảnh ấm ức tủi hổ. Từ khi Hoàng hậu nương nương tới, thần thiếp vẫn ấm ức như cũ, nhưng ít ra không ai chèn ép nữa, vậy là tốt lắm rồi." Nhị hoàng tử thân thể yếu nhược, có thể sống được ngày nào hay ngày ấy. Tam hoàng tử Tần Bổn từng quỳ trước mặt ta, không chịu đứng lên, cầu xin khi đến mười lăm tuổi, có thể rời khỏi kinh thành, đến một phong địa thuộc về mình. "Ngươi muốn đi đâu?" "Thục địa." Hồng Trần Vô Định"Tại sao lại là nơi đó?" Tần Bổn cúi đầu: "Phương Thượng thư vốn lập nghiệp từ Thục địa, hiện nay vẫn có không ít sản nghiệp tại đó. Dù Phương Thượng thư kinh doanh khéo léo, nhưng chung quy vẫn có rủi ro. Nếu có một vị vương gia làm chỗ dựa, chẳng phải sẽ càng tốt hơn sao?" Hài tử mười mấy tuổi, đã thấu hiểu rõ ràng đến vậy. Ta không khỏi cảm thán: "Nếu không phải vì mẫu thân của ngươi… bản cung thực sự có thể nâng đỡ ngươi lên vị trí đó." Tần Bổn lắc đầu: "Mẫu thân của thần để lại di thư, bảo thần hãy rời xa hoàng thành." Ta đồng ý với thỉnh cầu của hắn. Hoàng tử do Lưu Chiêu Nghi sinh, thông minh lanh lợi, nhưng cũng chẳng có ý muốn làm thái tử. "Hoàng hậu nương nương, thần hi vọng một ngày nào đó có thể đưa mẫu thân rời cung, sống vài năm tự do tự tại." Người quá thông minh, đều không muốn gánh vác trách nhiệm. Ngược lại, Dư Chiêu Nghi lại rất muốn làm Thái hậu, nhi tử của nàng ta – Tần Loan, cũng có dã tâm. Thế nhưng, Tần Duệ lại nói ngay trước mặt mọi người, rằng Dư Chiêu Nghi hành vi thất thố, xuất thân hèn mọn, Tần Loan lại có phong thái của mẫu thân hắn. Ta thực sự không thể chịu nổi Tần Duệ, khi ngủ với nữ nhân thì hưởng thụ hết mình, nhưng khi xong chuyện lại ghét bỏ, đây là cái thói gì vậy? Nguyệt Chiêu Dung cũng đã mang thai, không biết sẽ sinh ra hoàng tử hay công chúa. Hoàng thượng rất kỳ vọng vào đứa trẻ này, hắn thật sự rất thích vị mỹ nhân nhỏ nhắn e ấp này. Nhưng từ khi Mạnh Hiền Nhã giảm cân thành công, ngay lập tức, tâm trí của Tần Duệ bị Mạnh Hiền Nhã chiếm đi một nửa. Dù sao, xuất thân của Mạnh Hiền Nhã so với Nguyệt Chiêu Dung cũng cao hơn rất nhiều. Trong cốt tủy, Tần Duệ vẫn thiên vị quý nữ xuất thân danh môn thế gia. Mẫu thân ruột của hắn không phải là cố Hoàng Thái hậu, mà là một nữ nhân có xuất thân thấp hèn, hắn được Hoàng Thái hậu nuôi dưỡng. Mẫu thân ruột của Tần Duệ dĩ nhiên cũng được truy phong làm Hoàng Thái hậu, nhưng vì bà ta qua đời sớm, trước khi được thu dưỡng, cuộc sống của hắn cũng khá khổ sở. Cho nên, việc ta đối đãi công bằng với tất cả các hoàng tử, khiến hắn rất hài lòng. Hắn không biết, ta làm vậy là vì đã chuẩn bị sẵn tinh thần không sinh hài tử, bất cứ lúc nào cũng có thể chọn một hoàng tử khác làm thái tử dự bị. Cố Hoàng Thái hậu khi xưa, nhờ vào việc nuôi dưỡng Tần Duệ, mà lật ngược thế cờ trong hậu cung. Ban đầu, bà ta vốn là một hoàng hậu không được sủng ái, về sau lại trở thành một Thái hậu có quyền uy thống trị lục cung. Tần Duệ xuất chúng hơn hẳn những hoàng tử khác, thành công được chọn làm thái tử. Đôi khi, hoàng hậu có được sủng ái hay không cũng chẳng quan trọng. Chỉ cần nàng chọn đúng nghĩa tử, sau cùng vẫn có thể trở thành Thái hậu. Chỉ có điều, cách làm này cũng tiềm ẩn nhiều rủi ro. Ta chọn Mạnh Hiền Nhã cùng ta trở thành Thái hậu, cũng là để giảm thiểu nguy hiểm. Mạnh Hiền Nhã xuất thân võ gia, phụ thân nàng ta hiện nay đang nắm quyền quân sự trọng yếu. Tần Duệ nhất định sẽ dè chừng chuyện này. Chỉ khi ta là mẫu hậu Hoàng Thái hậu, đại diện cho giới văn thần để kiềm chế Mạnh gia, thì Tần Duệ mới có thể yên tâm lập nhi tử của Mạnh Hiền Nhã làm thái tử. "Phương Ngọc Xích, ngươi thật sự tính toán đâu vào đấy, tính toán đến rành rành minh bạch. Ta biết rõ ngươi đang tính kế, lại vẫn phải theo ngươi nhập cục. Phụ thân ta nói, tất cả đều phải nghe theo sự sắp xếp của ngươi."
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro