Xung Đột
2024-12-31 13:55:34
Vì chuyện xem mắt của cô lại không thành công, cho lên ba mẹ cô đang chuẩn bị sắp xếp cho cô gặp mặt thêm mấy người khác. Chuyện này cũng không dấu nổi ông bà nội.
“Bà coi con bé mới làm quen người ta được hai tuần, tên nhóc kia còn dám chê cháu gái tôi không ra gì, để tôi mà nhìn thấy tôi đánh cho một trận”, ông tức giận mắng
“Tiểu Liên, không sao, con xem ngoài kia đâu có thiếu người, chuyện trung thân đại sự không thể hồ nháo được”
“Con biết ạ”
“Để tối ông gọi cho ba mẹ con nhắc nhở chúng nó chuyện này, được không?”, ông dỗ dành cô
“Dạ ông”, cô gật đầu mím môi ý bảo cháu hiểu.
“Ừ, ngoan ăn cơm không thể vì chút chuyện vặt mà buồn bực”
“Dạ”
”Uhm”
Đến tối ông bà có gọi điện nhưng kết quả lại hoàn toàn ngược lại. Cuộc tranh luận trong điện thoại khá gay gắt.
“Ba, ba không thể chiều hư cháu, ba nhìn coi nó đó, một chút tư sắc cũng không có, lại còn không chịu cố gắng hơn người, giờ thì hay rồi, gặp ai người ta cũng chê bai. Nói là “quá quê mùa, không thích hợp với nhà họ”, bà Mỹ thu tức giận thái độ dè bửu.
“Mỹ Thu… ba mẹ có dạy con thành người như vậy không, con thì hay rồi, mở mồm liền nói những lời không ra gì, chúng ta dạy dỗ Thanh Liên từ bé, con bé ngoan ngoãn hiểu chuyện.
Đã lần nào con bé yêu cầu con cái gì, hai đứa các con đi làm ăn ở thành phố khác, không có thời gian chăm sóc nó. Con đã tự hỏi bản thân mình bao năm qua các con làm ba mẹ kiểu gì, các con đối với con bé như thế nào chưa?”
“Sao các con lại nói những lời lẽ đó với chính con đẻ của mình, hả”
“Ba con…”, bà ta đuối lý
“Lâm Mỹ Thu ta nói cho con biết, ta và mẹ con còn sống ngày nào thì cái nhà này không đến phận các con hô mưa gọi gió”, ông nghiêm giọng.
“Ba sao ba lại nói thế, con…”
“Mỹ thu, ba mẹ không trách các con tìm mối hôn sự tốt cho con gái. Nhưng các con phải biết có chừng mực, năm xưa hai đứa con tìm hiểu yêu đương, ba mẹ cũng ở bên thuận nước đẩy thuyền, vun đắp cho hai đứa.
Mong sao các các nhân duyên hòa hợp, nên nghĩa phu thê. Nhưng sao bây giờ con lại dựa trên lợi ích cá nhân và thể diện của mình để ép buộc con gái mình đi ngược lại. Nào có luân thường đạo lý”
“Ba, ba nghe con nói chuyện này chúng con không có ý…”
“Vậy ba hỏi con, con ép con bé làm quen với người ta. Còn gia đình họ buông lời dèm pha, chán ghét con bé. Thế khi con bé thật sự yêu cậu ta, gả vào nhà người, con bé sống nổi sao”
“Ba… con chuyện này không đến mức đó đâu ba, con biết là chúng con ở bên ngoài không có thời gian dạy bảo con gái. Nhưng chuyện hôn sự làm sao bọn con có thể qua loa.
Tìm nhà tốt chính là muốn con bé gả vào gia đình khá giả, chồng nó biết làm ăn kinh tế. Vậy thì nó cũng sung sướng một đời. Hơn nữa cũng rất nhiều chỗ để lựa chọn. Chứ bọn con cũng không hoàn toàn có ý ép buộc.
Nhưng mà nó cũng không thể để bản thân trở lên như bây giờ, phải biết xã giao, phải tìm cho mình cơ hội phát triển, sao có thể cả đời này chỉ là một nhân viên văn thư bé nhỏ. Thế thì sao nó tìm được nhà tốt mà gả đi”
“Con..”, ông càng nghe càng bực mình.
“Ba chuyện này ba để bọn con dạy bảo con mình, cũng không thể để nó cả đời như vậy, cuộc sống nó không tốt bọn con sao kê cao gối mà ngủ”
“Mỹ thu…ba không quản con tính toán cái gì trong đầu, ba mẹ cũng không phải không hiểu tính nết của con. Nhưng ba nói cho con biết, chuyện con bé yêu ai lấy ai là quyền lựa chọn, quyết định của con bé. Kể cả các con là ba mẹ cũng không có quyền ép con mình”, ông nói xong tắt máy luôn.
“Ba ba…. Tút tút”
Bà Lâm mỹ thu bên này thấy ba chồng mình quát ầm lên rồi tắt máy thì liền tức đến dập chân. Quay sang nói chồng.
“Anh coi anh coi, ba như vậy em cũng hết nói nổi. Anh có giỏi thì anh nói đi. Cứ làm như em là mẹ kế ức hiếp con đẻ của vợ cả không bằng”
“Bà Mỹ thu xinh đẹp, em không thể nhẫn nhịn mà nói chuyện tử tế với ba mẹ sao. Dù sao vẫn là chúng ta nợ con gái, khiến con bé cũng thiếu tình cảm cha mẹ”
“Em… bao năm qua hai vợ chồng làm ăn bên ngoài cực khổ mới có được ngày hôm nay, lúc dư giả rồi em cũng đâu có để nó thiếu thốn gì, cũng chỉ tại nó không chịu cố gắng đến trường tốt cũng không đỗ nổi mới phải làm nhân viên nhỏ.
Giờ tìm cho hôn sự tốt thì lại không biết phép tắc mà lấy lòng người ta. Anh coi đứa con này rút cuộc giống ai, sau này ra ngoài chịu thua thiệt thì nó biết làm sao”, bà Mỹ Thu thở ra
“Thôi được rồi, để anh lựa mấy chỗ khác, lo gì không tìm được gia đình tốt”
“Tốt nhất là đừng như mấy nhà kia, dám mở mồm nói nhà ta không biết dạy con, coi Lâm Mỹ Thu em là hồng mềm à.”
“Được được anh nhớ rồi, bà xã nguôi giận, không là có nếp nhăn đó”
“Thật là, không nói nữa em phải đi ngủ, mặt sạm cả đi rồi”
“Đúng rồi, đúng rồi, nghỉ ngơi tốt rồi tính tiếp”,Ông an ủi vợ.
Cô nằm trên tầng nghe ông mắng ba mẹ. Cuộn người lại trong chăn nhìn ra ngoài khung cửa sổ. Trong đầu trống rỗng, ngột ngạt.
“Tìm một người hay không tìm và tìm để làm gì. Gia đình, hôn nhân là gì”
Thanh liên tự lẩm nhẩm một mình. Tự hỏi tự trả lời.
“Mình cần thứ gì nhỉ”
“Không có”
“Bà coi con bé mới làm quen người ta được hai tuần, tên nhóc kia còn dám chê cháu gái tôi không ra gì, để tôi mà nhìn thấy tôi đánh cho một trận”, ông tức giận mắng
“Tiểu Liên, không sao, con xem ngoài kia đâu có thiếu người, chuyện trung thân đại sự không thể hồ nháo được”
“Con biết ạ”
“Để tối ông gọi cho ba mẹ con nhắc nhở chúng nó chuyện này, được không?”, ông dỗ dành cô
“Dạ ông”, cô gật đầu mím môi ý bảo cháu hiểu.
“Ừ, ngoan ăn cơm không thể vì chút chuyện vặt mà buồn bực”
“Dạ”
”Uhm”
Đến tối ông bà có gọi điện nhưng kết quả lại hoàn toàn ngược lại. Cuộc tranh luận trong điện thoại khá gay gắt.
“Ba, ba không thể chiều hư cháu, ba nhìn coi nó đó, một chút tư sắc cũng không có, lại còn không chịu cố gắng hơn người, giờ thì hay rồi, gặp ai người ta cũng chê bai. Nói là “quá quê mùa, không thích hợp với nhà họ”, bà Mỹ thu tức giận thái độ dè bửu.
“Mỹ Thu… ba mẹ có dạy con thành người như vậy không, con thì hay rồi, mở mồm liền nói những lời không ra gì, chúng ta dạy dỗ Thanh Liên từ bé, con bé ngoan ngoãn hiểu chuyện.
Đã lần nào con bé yêu cầu con cái gì, hai đứa các con đi làm ăn ở thành phố khác, không có thời gian chăm sóc nó. Con đã tự hỏi bản thân mình bao năm qua các con làm ba mẹ kiểu gì, các con đối với con bé như thế nào chưa?”
“Sao các con lại nói những lời lẽ đó với chính con đẻ của mình, hả”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Ba con…”, bà ta đuối lý
“Lâm Mỹ Thu ta nói cho con biết, ta và mẹ con còn sống ngày nào thì cái nhà này không đến phận các con hô mưa gọi gió”, ông nghiêm giọng.
“Ba sao ba lại nói thế, con…”
“Mỹ thu, ba mẹ không trách các con tìm mối hôn sự tốt cho con gái. Nhưng các con phải biết có chừng mực, năm xưa hai đứa con tìm hiểu yêu đương, ba mẹ cũng ở bên thuận nước đẩy thuyền, vun đắp cho hai đứa.
Mong sao các các nhân duyên hòa hợp, nên nghĩa phu thê. Nhưng sao bây giờ con lại dựa trên lợi ích cá nhân và thể diện của mình để ép buộc con gái mình đi ngược lại. Nào có luân thường đạo lý”
“Ba, ba nghe con nói chuyện này chúng con không có ý…”
“Vậy ba hỏi con, con ép con bé làm quen với người ta. Còn gia đình họ buông lời dèm pha, chán ghét con bé. Thế khi con bé thật sự yêu cậu ta, gả vào nhà người, con bé sống nổi sao”
“Ba… con chuyện này không đến mức đó đâu ba, con biết là chúng con ở bên ngoài không có thời gian dạy bảo con gái. Nhưng chuyện hôn sự làm sao bọn con có thể qua loa.
Tìm nhà tốt chính là muốn con bé gả vào gia đình khá giả, chồng nó biết làm ăn kinh tế. Vậy thì nó cũng sung sướng một đời. Hơn nữa cũng rất nhiều chỗ để lựa chọn. Chứ bọn con cũng không hoàn toàn có ý ép buộc.
Nhưng mà nó cũng không thể để bản thân trở lên như bây giờ, phải biết xã giao, phải tìm cho mình cơ hội phát triển, sao có thể cả đời này chỉ là một nhân viên văn thư bé nhỏ. Thế thì sao nó tìm được nhà tốt mà gả đi”
“Con..”, ông càng nghe càng bực mình.
“Ba chuyện này ba để bọn con dạy bảo con mình, cũng không thể để nó cả đời như vậy, cuộc sống nó không tốt bọn con sao kê cao gối mà ngủ”
“Mỹ thu…ba không quản con tính toán cái gì trong đầu, ba mẹ cũng không phải không hiểu tính nết của con. Nhưng ba nói cho con biết, chuyện con bé yêu ai lấy ai là quyền lựa chọn, quyết định của con bé. Kể cả các con là ba mẹ cũng không có quyền ép con mình”, ông nói xong tắt máy luôn.
“Ba ba…. Tút tút”
Bà Lâm mỹ thu bên này thấy ba chồng mình quát ầm lên rồi tắt máy thì liền tức đến dập chân. Quay sang nói chồng.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Anh coi anh coi, ba như vậy em cũng hết nói nổi. Anh có giỏi thì anh nói đi. Cứ làm như em là mẹ kế ức hiếp con đẻ của vợ cả không bằng”
“Bà Mỹ thu xinh đẹp, em không thể nhẫn nhịn mà nói chuyện tử tế với ba mẹ sao. Dù sao vẫn là chúng ta nợ con gái, khiến con bé cũng thiếu tình cảm cha mẹ”
“Em… bao năm qua hai vợ chồng làm ăn bên ngoài cực khổ mới có được ngày hôm nay, lúc dư giả rồi em cũng đâu có để nó thiếu thốn gì, cũng chỉ tại nó không chịu cố gắng đến trường tốt cũng không đỗ nổi mới phải làm nhân viên nhỏ.
Giờ tìm cho hôn sự tốt thì lại không biết phép tắc mà lấy lòng người ta. Anh coi đứa con này rút cuộc giống ai, sau này ra ngoài chịu thua thiệt thì nó biết làm sao”, bà Mỹ Thu thở ra
“Thôi được rồi, để anh lựa mấy chỗ khác, lo gì không tìm được gia đình tốt”
“Tốt nhất là đừng như mấy nhà kia, dám mở mồm nói nhà ta không biết dạy con, coi Lâm Mỹ Thu em là hồng mềm à.”
“Được được anh nhớ rồi, bà xã nguôi giận, không là có nếp nhăn đó”
“Thật là, không nói nữa em phải đi ngủ, mặt sạm cả đi rồi”
“Đúng rồi, đúng rồi, nghỉ ngơi tốt rồi tính tiếp”,Ông an ủi vợ.
Cô nằm trên tầng nghe ông mắng ba mẹ. Cuộn người lại trong chăn nhìn ra ngoài khung cửa sổ. Trong đầu trống rỗng, ngột ngạt.
“Tìm một người hay không tìm và tìm để làm gì. Gia đình, hôn nhân là gì”
Thanh liên tự lẩm nhẩm một mình. Tự hỏi tự trả lời.
“Mình cần thứ gì nhỉ”
“Không có”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro