Ghét Bỏ
2024-11-02 10:05:59
"Muốn sao? Đừng nóng vội, ta sẽ cho ngươi..."
Mộ Dung Triệt đưa tay ra tháo dây yếm buộc phía sau cổ nàng, một mảnh yếm mỏng bay ra khỏi rèm, xóa đi khoảng cách cuối cùng giữa hai bọn họ.
Ánh mắt của hắn đảo quanh thân hình nhỏ bé của nàng, khi thấy hai trái đào nhỏ trên ngực, hắn lộ ra vẻ ghét bỏ: "Thật nhỏ!"
Dù vậy, hắn vẫn cúi đầu, không ngừng hôn lên trái đào nhỏ của nàng, ngậm lấy đỉnh hồng trên đầu quả đào, tham lam gặm nhấm, lúc nhẹ nhàng, lúc lại cứng rắn.
Kỹ năng trêu chọc của Mộ Dung Triệt quả thực rất xuất sắc, Thanh Ly dần dần chìm đắm trong sự vuốt ve của môi và lưỡi, cảm giác như mình đã biến thành một vũng nước, ê ẩm mềm mại, bên trong có một cảm giác trống rỗng không thể giải thích, như thể nàng đang cần thứ gì đó để lấp đầy.
"Thật mẫn cảm!"
Mộ Dung Triệt hài lòng với biểu hiện của nàng, chậm rãi đưa tay vào phía bên trong đùi, xem nàng đã chuẩn bị xong chưa.
Đóa hoa sớm đã ướt nhẹp, xúc cảm trơn nhẵn mềm mại ấy khiến dục vọng của Mộ Dung Triệt tăng lên, hận không thể lập tức muốn nàng, vùi mình thật sâu vào trong cơ thể ấm áp ướt át của nàng .
Nhưng suy cho cùng, hắn không còn là một thiếu niên mới nếm trải chuyện nhân gian nữa, cũng sẽ không còn liều lĩnh bốc đồng như vậy nữa.
Nhìn bầu ngực thon nhỏ, hắn biết nàng còn trẻ, chưa quen với chuyện nhân gian, mà của hắn thô to hơn nam tử bình thường, chỉ sợ nếu hắn tùy tiện xâm nhập, nàng sẽ không chịu nổi.
Hắn hôn môi nàng, ngón trỏ tìm tòi đến giữa hai đùi, ngập ngừng tiến vào cơ thể nàng.
Nó vốn đã đủ ẩm, nhưng lại chật quá... Hắn cảm nhận rõ ràng, cảm giác được cơ thể mềm mại của nàng bao bọc, hắn thử thăm dò giật giật mấy lần, mỗi lần đi vào đều bị cản trở, mỗi lần rút ra , hắn được bao bọc bởi một khối dịu dàng, da thịt gắt gao bám chặt như ngăn cản hắn rời đi.
Hắn dường như có thể tưởng tượng được thiên đường là như thế nào, nếu chân chính tiến vào nơi đó thay vì sử dụng ngón tay.
Chỉ là, thật sự quá nhỏ, nếu cố thêm một ngón tay nữa cũng không vào được, thì nàng làm sao có thể tiếp nhận được hắn đây?
Mộ Dung Triệt không khỏi có chút lo lắng, nhưng dục vọng gào thét không thể chờ thêm nữa, đành phải lập tức giải tỏa.
Hắn điều chỉnh tư thế, đưa thân mình vào giữa hai chân nàng, để đôi chân vô lực của nàng treo trên eo hắn.
Hắn vừa hôn môi nàng, vừa luồn một tay nâng hông nàng lên, để nàng chạm vào nơi dục vọng ấm nóng của hắn, hắn thì thầm vào tai nàng: “Sẽ hơi đau, ngươi cố chịu đựng một chút.”
Mộ Dung Triệt đưa tay ra tháo dây yếm buộc phía sau cổ nàng, một mảnh yếm mỏng bay ra khỏi rèm, xóa đi khoảng cách cuối cùng giữa hai bọn họ.
Ánh mắt của hắn đảo quanh thân hình nhỏ bé của nàng, khi thấy hai trái đào nhỏ trên ngực, hắn lộ ra vẻ ghét bỏ: "Thật nhỏ!"
Dù vậy, hắn vẫn cúi đầu, không ngừng hôn lên trái đào nhỏ của nàng, ngậm lấy đỉnh hồng trên đầu quả đào, tham lam gặm nhấm, lúc nhẹ nhàng, lúc lại cứng rắn.
Kỹ năng trêu chọc của Mộ Dung Triệt quả thực rất xuất sắc, Thanh Ly dần dần chìm đắm trong sự vuốt ve của môi và lưỡi, cảm giác như mình đã biến thành một vũng nước, ê ẩm mềm mại, bên trong có một cảm giác trống rỗng không thể giải thích, như thể nàng đang cần thứ gì đó để lấp đầy.
"Thật mẫn cảm!"
Mộ Dung Triệt hài lòng với biểu hiện của nàng, chậm rãi đưa tay vào phía bên trong đùi, xem nàng đã chuẩn bị xong chưa.
Đóa hoa sớm đã ướt nhẹp, xúc cảm trơn nhẵn mềm mại ấy khiến dục vọng của Mộ Dung Triệt tăng lên, hận không thể lập tức muốn nàng, vùi mình thật sâu vào trong cơ thể ấm áp ướt át của nàng .
Nhưng suy cho cùng, hắn không còn là một thiếu niên mới nếm trải chuyện nhân gian nữa, cũng sẽ không còn liều lĩnh bốc đồng như vậy nữa.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Nhìn bầu ngực thon nhỏ, hắn biết nàng còn trẻ, chưa quen với chuyện nhân gian, mà của hắn thô to hơn nam tử bình thường, chỉ sợ nếu hắn tùy tiện xâm nhập, nàng sẽ không chịu nổi.
Hắn hôn môi nàng, ngón trỏ tìm tòi đến giữa hai đùi, ngập ngừng tiến vào cơ thể nàng.
Nó vốn đã đủ ẩm, nhưng lại chật quá... Hắn cảm nhận rõ ràng, cảm giác được cơ thể mềm mại của nàng bao bọc, hắn thử thăm dò giật giật mấy lần, mỗi lần đi vào đều bị cản trở, mỗi lần rút ra , hắn được bao bọc bởi một khối dịu dàng, da thịt gắt gao bám chặt như ngăn cản hắn rời đi.
Hắn dường như có thể tưởng tượng được thiên đường là như thế nào, nếu chân chính tiến vào nơi đó thay vì sử dụng ngón tay.
Chỉ là, thật sự quá nhỏ, nếu cố thêm một ngón tay nữa cũng không vào được, thì nàng làm sao có thể tiếp nhận được hắn đây?
Mộ Dung Triệt không khỏi có chút lo lắng, nhưng dục vọng gào thét không thể chờ thêm nữa, đành phải lập tức giải tỏa.
Hắn điều chỉnh tư thế, đưa thân mình vào giữa hai chân nàng, để đôi chân vô lực của nàng treo trên eo hắn.
Hắn vừa hôn môi nàng, vừa luồn một tay nâng hông nàng lên, để nàng chạm vào nơi dục vọng ấm nóng của hắn, hắn thì thầm vào tai nàng: “Sẽ hơi đau, ngươi cố chịu đựng một chút.”
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro