Hoàng Thúc

Liên Thành

2024-11-02 10:05:59

Thanh Ly trần truồng bị quấn trong chăn, sợ vô tình làm lộ cơ thể nên không dám cử động.

Mộ Dung Triệt ôm nàng bước đi thật nhanh, rất nhanh sau đó trở về tẩm cung trong chính điện của Đại Minh Cung, đặt Thanh Ly trên long sàng.

"Đi lấy thuốc của Triệu ma ma đến đây." Mộ Dung Triệt nghiêm túc ra lệnh.

"Vâng."

Nhìn bóng lưng Tịch Nguyệt rời đi, Thanh Ly rúc vào góc giường, mặt đỏ bừng xấu hổ, hận không thể chôn mình đi.

Mộ Dung Triệt thấy bộ dáng ngượng ngùng của nàng, trái tim bất giác đập thình thịch, không khỏi mềm giọng nói: "Đừng sợ, lần này ta sẽ không làm tổn thương ngươi nữa."

Vừa dứt lời, bên ngoài vang lên tiếng động lớn.

"Bắt thích khách ... "

Một tiếng hét chói tai xuyên thủng màn đêm yên tĩnh, sau đó là vô số cấm vệ quân từ khắp nơi đổ về phía Đại Minh cung.

Thân thể Mộ Dung Triệt cứng đờ, sắc mặt dần dần trở nên u ám.

Phải biết, dục vọng của nam nhân nếu không được phát tiết, luôn luôn đặc biệt nóng nảy.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Hừ, chỉ chút kỹ năng này của ngươi, cũng muốn ngăn được tiểu gia?"

Giọng nam nhân sảng khoái có chút trẻ con, tràn đầy khinh thường cùng tinh nghịch.

Liên Thành sư đệ!

Thanh Ly giật mình nhìn lên và thấy một bóng người màu trắng nhảy vào Đại Minh cung. Thiếu niên mặc đồ trắng như tuyết, lông mày đẹp như tranh vẽ, trên khuôn mặt trẻ thơ có chút kiêu ngạo.

Không phải là Liên Thành sư đệ của nàng sao!

Thanh Ly mở miệng định hét lên, lại phát hiện mình chẳng mặc gì ngoài một tấm chăn lớn, liền cúi đầu lặng lẽ trốn dưới màn.

Liên Thành nhìn thấy một nữ nhân nằm trên long sàng, mái tóc đen xõa như mực, lập tức hét lên: "Ôi! Diễm phúc không cạn nha, lại có một đại mỹ nữ đang nằm trên giường! Ta quấy rầy việc tốt của ngươi rồi, thật có lỗi quá!”

Nói năng hành động không chút suy nghĩ, hiển nhiên vẫn chỉ là hài tử chưa trưởng thành.

Mộ Dung Triệt không vì điều này mà khinh thường hắn.

Từ những bước chân vừa nhảy vào cung có thể thấy, thiếu niên áo trắng này có khinh công cực tốt, hơn nữa, hắn mặc bộ đồ màu trắng, nửa đêm một mình xông vào cấm cung dễ dàng thoát khỏi sự bao vậy của ám vệ như vậy, điều này cho thấy võ công của hắn rất cao.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tuổi còn trẻ mà có được thành tựu như vậy quả thực là một cao thủ võ lâm.

Mộ Dung Triệt luôn trân trọng nhân tài, muốn chiêu mộ hắn, vì vậy nhẹ nhàng hỏi: "Tiểu đệ, ngươi đột nhập cấm cung vào đêm khuya là có ý gì? Ngươi có biết đây là tội chết không?"

Liên thành chịu thua hắn, hừ lạnh nói: "Ngươi cho rằng tiểu gia muốn đến sao, ta tới đây tìm sư tỷ của ta!"

"Sư tỷ của ngươi?"

"Chính là Tĩnh An công chúa!" Liên Thành nhìn Mộ Dung Triệt: "Ta thấy ngươi rất giống quản sự chỗ này, ngươi biết sư tỷ của ta ở đâu không, đại thúc?"

Đại thúc! ?

Sắc mặt Mộ Dung Triệt đột nhiên tối sầm lại.

Trong vòng một ngày, hắn liên tục bị hai người gọi là lão biến thái, đại thúc, hắn thật sự già như vậy sao! ? Mộ Dung Triệt tức giận nghiến răng nghiến lợi, trừng mắt nhìn người nào đó đang nằm trên giường giả chết.

Thanh Ly bị ánh mắt hung ác của hắn nhìn chằm chằm, đột nhiên run lên vì sợ hãi.

"Ngươi làm gì dữ vậy? Nhìn dọa tiểu mỹ nhân người ta sợ rồi kia!" Liên Thành luôn cho rằng hắn rất từ ​​bi: "Quên đi, xem ra ngươi không biết sư tỷ của ta ở đâu, ta đi nơi khác tìm nàng."

Vừa dứt lời, bóng trắng lóe lên, đã không thấy đâu nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hoàng Thúc

Số ký tự: 0