Ngươi Muốn Giết...
2024-11-02 10:05:59
Mộ Dung Triệt nằm ngửa trên giường, thở hổn hển để bình tĩnh lại cảm xúc trong cơ thể sau khi phóng thích.
Thanh Ly rúc vào bên cạnh lặng lẽ nhìn hắn.
Nàng chưa bao giờ thấy Mộ Dung Triệt trông yếu đuối như vậy, như thể đã kiệt sức và không còn sức lực nữa.
Nam nhân cường đại này lúc này đang rất yếu đuối.
Nhận ra điều này, trong mắt Thanh Ly lóe lên sát ý.
Nếu là lúc bình thường, nàng căn bản không giết được hắn, đây là một cơ hội khó có được, giết hắn, thì có thể báo thù cho phụ hoàng mẫu hậu, giết hắn, thì có thể khôi phục quốc gia của nàng...
Thế nhưng, nếu như giờ nàng giết hắn, Thái tử ca ca nhất định sẽ không sống nổi.
Phụ hoàng mẫu hậu đã không còn, nếu như ngay cả Thái tử ca ca cũng chết, phục quốc còn có ý nghĩa gì nữa?
Chỉ do dự trong nháy mắt, Mộ Dung Triệt đã khôi phục tỉnh táo, hắn lạnh lùng nhìn Thanh Ly, nói: "Ngươi muốn giết ta?"
"Không có!" Thanh Ly cuống quít phủ nhận.
Mộ Dung Triệt chỉ cười nhạt, không đi sâu vào chi tiết.
Trên thực tế, không có gì để truy cứu. Hắn diệt quốc gia của nàng, nhốt những người nàng muốn bảo vệ, chiếm thân thể của nàng, nàng muốn giết hắn, không có gì bất thường cả.
"Ngươi không dám giết ta, bởi vì Mộ Dung Lân còn đang trong tay ta." Mộ Dung Triệt khiêu khích nhìn nàng.
Thanh Ly bị hắn nói trúng tim đen, liền nhìn hắn bằng đôi mắt phẫn hận.
"Ngươi quan tâm Mộ Dung Lâm nhiều như vậy sao?" Mộ Dung Triệt đột nhiên tới gần nàng, nheo mắt hỏi.
Làm sao có thể không quan tâm chứ?
Đó là huynh trưởng ruột thịt cùng mẹ sinh ra của nàng mà!
Thanh Ly nhớ tới khi còn bé nàng vốn rất tinh nghịch, luôn gây rắc rối khắp nơi. Có đôi khi, bị mẫu hậu phát hiện, Thái tử ca ca sợ mẫu hậu trách phạt nàng, vì thế lần nào bao che cho nàng.
Khi còn bé, bất luận xảy ra chuyện gì, đều có Thái tử ca ca đứng ra che chở cho nàng.
Lần này, hãy để nàng đứng trước và bảo vệ ca ca khỏi mọi biến cố đi.
Thanh Ly không trả lời, nhưng Mộ Dung Triệt nhìn thấy trong mắt nàng sự quan tâm lo lắng dành cho Mộ Dung Lâm, ngực hắn chợt cảm thấy khó chịu.
Vừa rồi hắn hạnh phúc bao nhiêu, thì bây giờ hắn lại cảm thấy khó chịu bấy nhiêu!
"Ngươi quan tâm hắn nữa cũng vô dụng, ngươi hiện tại là người của ta!” Mộ Dung Triệt lạnh lùng nói.
Thanh Ly bối rối trong giây lát.
Tất cả chuyện này là sao? Nàng có quan tâm Thái tử ca ca hay không, với việc nàng có phải người của hắn hay không, có liên quan gì đến nhau sao?
Như nhớ ra điều gì đó, Mộ Dung Triệt ghé sát vào tai nàng, có chút ác ý nói: “Ngươi có biết vừa rồi ngươi đang cầm cái gì không?”
Thanh Ly nghĩ đến cây gậy nóng hổi vừa rồi, trong lòng mơ hồ có dự cảm không tốt, nhưng lại không chịu nổi hiếu kì.
Thanh Ly rúc vào bên cạnh lặng lẽ nhìn hắn.
Nàng chưa bao giờ thấy Mộ Dung Triệt trông yếu đuối như vậy, như thể đã kiệt sức và không còn sức lực nữa.
Nam nhân cường đại này lúc này đang rất yếu đuối.
Nhận ra điều này, trong mắt Thanh Ly lóe lên sát ý.
Nếu là lúc bình thường, nàng căn bản không giết được hắn, đây là một cơ hội khó có được, giết hắn, thì có thể báo thù cho phụ hoàng mẫu hậu, giết hắn, thì có thể khôi phục quốc gia của nàng...
Thế nhưng, nếu như giờ nàng giết hắn, Thái tử ca ca nhất định sẽ không sống nổi.
Phụ hoàng mẫu hậu đã không còn, nếu như ngay cả Thái tử ca ca cũng chết, phục quốc còn có ý nghĩa gì nữa?
Chỉ do dự trong nháy mắt, Mộ Dung Triệt đã khôi phục tỉnh táo, hắn lạnh lùng nhìn Thanh Ly, nói: "Ngươi muốn giết ta?"
"Không có!" Thanh Ly cuống quít phủ nhận.
Mộ Dung Triệt chỉ cười nhạt, không đi sâu vào chi tiết.
Trên thực tế, không có gì để truy cứu. Hắn diệt quốc gia của nàng, nhốt những người nàng muốn bảo vệ, chiếm thân thể của nàng, nàng muốn giết hắn, không có gì bất thường cả.
"Ngươi không dám giết ta, bởi vì Mộ Dung Lân còn đang trong tay ta." Mộ Dung Triệt khiêu khích nhìn nàng.
Thanh Ly bị hắn nói trúng tim đen, liền nhìn hắn bằng đôi mắt phẫn hận.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
"Ngươi quan tâm Mộ Dung Lâm nhiều như vậy sao?" Mộ Dung Triệt đột nhiên tới gần nàng, nheo mắt hỏi.
Làm sao có thể không quan tâm chứ?
Đó là huynh trưởng ruột thịt cùng mẹ sinh ra của nàng mà!
Thanh Ly nhớ tới khi còn bé nàng vốn rất tinh nghịch, luôn gây rắc rối khắp nơi. Có đôi khi, bị mẫu hậu phát hiện, Thái tử ca ca sợ mẫu hậu trách phạt nàng, vì thế lần nào bao che cho nàng.
Khi còn bé, bất luận xảy ra chuyện gì, đều có Thái tử ca ca đứng ra che chở cho nàng.
Lần này, hãy để nàng đứng trước và bảo vệ ca ca khỏi mọi biến cố đi.
Thanh Ly không trả lời, nhưng Mộ Dung Triệt nhìn thấy trong mắt nàng sự quan tâm lo lắng dành cho Mộ Dung Lâm, ngực hắn chợt cảm thấy khó chịu.
Vừa rồi hắn hạnh phúc bao nhiêu, thì bây giờ hắn lại cảm thấy khó chịu bấy nhiêu!
"Ngươi quan tâm hắn nữa cũng vô dụng, ngươi hiện tại là người của ta!” Mộ Dung Triệt lạnh lùng nói.
Thanh Ly bối rối trong giây lát.
Tất cả chuyện này là sao? Nàng có quan tâm Thái tử ca ca hay không, với việc nàng có phải người của hắn hay không, có liên quan gì đến nhau sao?
Như nhớ ra điều gì đó, Mộ Dung Triệt ghé sát vào tai nàng, có chút ác ý nói: “Ngươi có biết vừa rồi ngươi đang cầm cái gì không?”
Thanh Ly nghĩ đến cây gậy nóng hổi vừa rồi, trong lòng mơ hồ có dự cảm không tốt, nhưng lại không chịu nổi hiếu kì.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro