Hơn 3 Tuổi Cũng Chẳng Sao!

Chương 37

2024-11-27 23:52:35

- Dương Thiên, tối qua không ngủ được hả ? Sao trông sắc mặt mệt mỏi thế kia ?

Quản lí Giang đưa cho anh một ly cà phê

- Cũng thiếu ngủ một chút, nhưng em không sao, chị yên tâm.

Âu Dương Thiên đang được nhân viên makeup dặm lại lớp trang điểm. Quản lí Giang mỉm cười ngồi xuống đối diện anh

Hazzz, đúng là làm người nổi tiếng chẳng dễ dàng gì. Mà chị cũng có chuyện muốn nói với em đây.Chuyện gì vậy chị ?Âu Dương Thiên chỉnh xong tóc liền bảo nhân viên makeup ra ngoài chờ mình một chút

- Chắc là sắp tới chị sẽ không làm việc ở công ty nữa điều đó cũng đồng nghĩa với việc em phải tuyển quản lí mới.

Âu Dương Thiên vô cùng ngạc nhiên

Sao đột nhiên chị lại muốn nghỉ việc ? Chị gặp chuyện gì sao ?Không có gì, chỉ là chị đã...có em bé, chị muốn dành thời gian để nghỉ ngơi nhiều hơn.Quản lí Giang có chút ngại khi nói ra lí do nhưng ánh mắt lại vô cùng hạnh phúc khi nhắc về đứa bé

- Thật..thật vậy sao ? Chúc mừng chị, Tuệ Giang, chồng chị đã biết tin này chưa ?

Âu Dương Thiên bất ngờ trước tin vui này nhưng cũng không dấu nổi niềm vui

Vẫn chưa, anh ấy đang đi công tác hai hôm nữa mới về, chị định lúc đó mới nói, điều quan trọng như này chị muốn nói trực tiếp hơn là qua điện thoại.Chắc chắn anh ấy sẽ rất hạnh phúc khi biết mình sắp được làm bố. Cảm giác ấy chắc là tuyệt lắm nhỉ ?Âu Dương Thiên bỗng nhiên suy nghĩ về Đông Quân, tưởng tượng một ngày nào đó cô ấy cũng sẽ thông báo với anh một tin rằng anh chuẩn bị lên chức, chỉ nghĩ đến thôi mà cảm giác sung sướng hạnh phúc đã râm ran trong cơ thể. Âu Dương Thiên ngây người cười khiến quản lí Giang có chút khó hiểu

- Dương Thiên, nghĩ gì mà thích thú quá vậy ?

Quản lí Giang kéo anh về với hiện thực. Âu Dương Thiên hắng giọng quay lại vẻ mặt nghiêm túc

À, không có gì, vậy...bao giờ chị xin nghỉ ?Hết tuần này, dù gì cũng phải chờ em hoàn thành dự án phim này đã.

Âu Dương Thiên đột nhiên nhớ ra, vấn đề mà anh đã đau đầu suy nghĩ đêm qua, mâu thuẫn giữa anh và Đông Quân đã được giải quyết, chính quản lí Giang đã gỡ nút thắt này cho hai người

Mặc dù lịch trình làm việc chị đã sắp xếp chỉnh chu đến tận tháng sau rồi nhưng chỉ sợ người mới chưa quen sẽ khó...Em biết ai có thể làm được, thậm chí là có thể làm tốt.Quản lí Giang ngạc nhiên nhìn anh

Nhanh vậy sao ? Đã tìm được người thay thế công việc của chị rồi ?Phải, tìm được rồi, ngay ngày mai em sẽ đưa cô ấy tới làm quen với chị, tiện thể hai người trao đổi bàn giao công việc. Cứ thể nhé, cảm ơn chị, Tuệ Giang.Âu Dương Thiên vui vẻ đứng lên đi ra ngoài, miệng lại còn huýt sáo

- Thực sự là nhanh vậy luôn hả ? Mình vừa mới nói là sẽ nghỉ thôi mà ? Không lẽ thằng nhóc này đã âm thầm tìm người thay mình từ trước rồi sao ? Vậy mà mình đã nghĩ rằng cậu ấy sẽ rất buồn khi biết tin này cơ đấy.

Quản lí Giang dở khóc dở cười

Video call bật lên trong nhóm chat, Đông Quân ấn vào chấp nhận cuộc gọi

"Quân Quân, sao không trả lời bọn chị hả? Khai mau, cô gái trong bức ảnh trên mạng tối qua chính là em đúng không ?"

"Chị Quân Quân, đúng là chị rồi, chắc chắn em không thể nhận nhầm được."

- Hai người làm gì mà hỏi em dồn dập thế, bình tĩnh đã nào.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Đông Quân bật cười nhìn Giai Nghi và Vãn Vãn trong điện thoại

" Không thể bình tĩnh được, chuyện hệ trọng như này mà dám giấu bọn chị sao ? Con bé này."

"Đúng đấy chị, kiểu này phải phạt chị ấy mới được, có bạn trai mà không nói gì với hai chị em mình."

- Hai chị em đang ở công ty hả ? Công việc dạo này thế nào rồi ?

"Đừng hòng lảng sang chuyện khác Quân Quân, chiều nay đúng 5 giờ có mặt ở quán cũ, chị em tôi sẽ đến hỏi tội em."

"Chị nhớ phải đến đấy, thôi sếp gọi đi họp rồi, bọn e tắt máy đây. "

Đông Quân chưa kịp nói gì hai người kia đã tắt máy, mở ghi chú trong điện thoại, hôm qua cô đã note một vài công ty đang tuyển dụng dự định sáng nay sẽ đi phỏng vấn. Âu Dương Thiên từ sáng đến giờ vẫn không gửi một tin nhắn nào. Rõ là đang giận mà vẫn mong anh gửi tin nhắn, Đông Quân thở dài, ấn vào trang cá nhân của Âu Dương Thiên, tấm ảnh vừa được đăng tải vài phút trước từ tài khoản Hoài Nguyệt gắn thẻ.

Nội dung bức ảnh là cảnh hai người đang hôn nhau dưới đài phun nước trong công viên. Đông Quân phóng to ảnh nhìn cho thật kỹ

- Gì thế này ? Rõ ràng mình đọc trong kịch bản anh ấy cầm về cảnh hôn chỉ là chạm môi thôi cơ mà, sao giờ lại là hôn sâu thế này ? Như này được gọi là chạm môi á ?

Mùi giấm chua đã thoang thoảng đâu đây, bạn gái của Âu thiếu gia cuối cùng cũng biết ghen là gì. Mặc dù đã dặn lòng phải thật tịnh tâm khi có bạn trai là diễn viên, nhưng khi nhìn thấy Âu Dương Thiên hôn bạn diễn, Đông Quân vẫn cảm thấy vô cùng khó chịu.

- Diễn gì mà thật quá vậy ? Nhìn ánh mắt anh xem, thâm tình đến vậy sao? Nhìn cứ như hai người yêu nhau thật vậy. Ổi trời, thật đúng là, chẳng trách phim nào có anh làm nam chính cũng đều đạt lượt xem khủng. Mới chỉ nhìn ảnh đã như này rồi, nếu xem cảnh quay chắc là mắt mình nổ tung mất.

Bạn gái Âu Dương Thiên xem ra cũng có tính chiếm hữu không kém gì bạn trai mình. Bên ngoài thì trả vờ như không quan tâm nhưng thực tế lại lén lút đọc kịch bản của bộ phim mà Âu Dương Thiên cầm về nhà. Cô cảm thấy yên tâm khi bộ phim chỉ kết thúc bằng môt cái đám cưới và chỉ có hai ba cảnh hôn nhẹ. Bây giờ thì hay rồi, dòng trạng thái ẩn ý đi kèm với tấm ảnh lại càng khiến Đông Quân thêm bốc hoả

"Lúc này là lớp trưởng An Nguy hay là Âu Dương Thiên đây ? "

Đông Quân không muốn đọc bình luận nữa vì trong đó toàn là fan của hai bên vào ghép đôi họ. Vất điện thoại sang một bên, Đông Quân đi dọn dẹp nhà cửa để giải toả đầu óc, tâm trạng như này thực sự không thể đi phỏng vấn.

Cuối cùng cũng tan làm rồi, mới có 4 giờ, hay chị đợi em về nhà cho Tiểu Bạch ăn đã nhé. Không em sợ tối về muộn thì nó chết đói mất.Em về đi, chị cũng ghé qua nhà thay quần áo, đi chơi thì ăn mặc như này làm sao được. Lát nữa gặp nhau ở đầu hẻm nhé.Vãn Vãn gật đầu tạm biệt Giai Nghi. Vừa về đến nhà, Giai Nghi đã phát hiện cửa nhà đã bị cậy khoá, đồ đạc bên trong xáo trộn. Giai Nghi không lấy gì làm ngạc nhiên bởi cảnh tượng này không phải là lần đầu tiên, lẳng lặng vào nhà dọn dẹp, sắp xếp lại đồ đạc

- Tôi phải nói với ông bao nhiêu lần nữa đây? Đừng có đến lục lọi nhà của tôi, không có tiền hay bất cứ tài sản gì quý giá cho ông lấy đâu.

Phía sau chiếc rèm cửa ở phòng bếp, một người đàn ông chừng năm mươi tuổi bước ra, dáng người gầy gò gần như chỉ còn da bọc xương, đôi mắt đỏ ngầu vì uống nhiều rượu bước tập tễnh đến gần Giai Nghi

Khà khà, con gái, sao con biết bố vẫn còn ở trong nhà thế ?Mùi rượu nồng nặc trên người ông có đứng xa cả chục mét vẫn còn thấy.Con gái bố giỏi thật đấy, cái gì cũng biết, chỉ có mỗi biết điều là không.Ông ta ngồi xuống ghế, Giai Nghi dường như chẳng thèm quan tâm đến, treo gọn lại quần áo bị lục tung ra.

- Tống Trạc Điền, tôi cảnh cáo ông lần cuối, nếu còn đến nhà tôi phá hoại một lần nữa, tôi sẽ báo cảnh sát đấy.

Ông già say khướt nghe thấy vậy liền cười phá lên, cười đến nỗi ho sặc sụa

- Mày nói gì cơ ? Mày đòi báo cảnh sát bắt bố của mày đi à? Có ai được phúc đức như tôi chưa? Được chính con gái ruột của mình báo cánh sát khi bố nó chỉ muốn đến nhà thăm nó. Đúng là mẹ nào con nấy, cùng một ruột như nhau, mẹ mày ở trên trời chắc đang hãnh diện về mày lắm đấy.

Giai Nghi không nhịn được nữa liền quát lớn

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


- Ông thôi đi, ông không có tư cách gì mà nhắc đến mẹ của tôi. Ông phải sống để bụng, chết mang theo một điều đó chính là mẹ tôi không thể qua khỏi vụ tai nạn đó chính là vì ông.

Giai Nghi bật khóc khi nhắc lại quá khứ đau thương của mình

Nếu như hôm đó ông không uống rượu say rồi nhất quyết đòi chở mẹ tôi thì đã không có tai nạn tang thương xảy ra rồi. Đáng lẽ ra người chết phải là ông chứ không phải bà ấy, tôi đã thầm mong là như vậy. Nhưng tôi nghĩ lại rồi, đúng là ông không nên chết, ông phải sống với cái thân hình tàn tật này đến suốt đời để trả giá cho việc ông đã gây ra...Câm mồm !Tống Trạc Điền đứng dậy tát thẳng vào mặt Giai Nghi một cái khiến cô ngã lăn xuống đất, Giai Nghi cảm thấy khoé miệng đau nhói, giọt máu tươi chảy ra.

Mày biết gì mà dám nói như vậy? Tao nuôi mày đến từng này mà mày trả ơn tao như thế hả? Tao không làm gì sai với mẹ mày, càng không sai với mày, đừng có láo.Ông không xứng làm bố tôi, tôi không có người bố nào tệ bạc như ông, mau ra khỏi nhà tôi.Giai Nghi tức giận đuổi Tống Trạc Điền ra ngoài, ông già thập thềnh đập bàn đi ra cửa còn không quên quay lại chỉ tay vào mặt cô

Tao vô phúc khi có đứa con như mày, bằng tuổi mày con nhà người ta đã có gia đình đàng hoàng êm ấm, còn có thể phụng dưỡng được bố mẹ. Đúng là đẻ mày ra thà tao đẻ quả trứng luộc ăn cho rồi.Ông nghĩ tôi muốn được sinh ra làm con ông lắm sao ?

Giai Nghi cười khẩy lau máu bên khoé miệng. Tống Trạc Điền lững thững rời đi. Giai Nghi đóng cửa nhà, lấy quần áo chuẩn bị đi tắm, nước ấm giúp cơ thể cô vô cùng dễ chịu. Đứng trước gương chải tóc xong, Giai Nghi tự lấy thuc bi chomnh. Ty vn cn hi sung mtcht nhng vithn th đ rn lyn baonhiu năm, chút vết thương này với cô chẳng là gì.

- Chị Giai Nghi, em ở đây !

Vãn Vãn vầy tay gọi, hai người cùng đi đến điểm hẹn chờ Đông Quân

Chị, đã đến quán rồi mà sao chị không bỏ khẩu trang ra ? Em nhớ lúc ở công ty về chị đâu có đeo nhỉ ?Chị...Chị Giai Nghi, Vãn Vãn !Đông Quân vừa trông thấy hai người đã vẫy tay từ xa để chào

- Chị Quân Quân, à không, bây giờ phải gọi là Âu phu nhân mới đúng hí hí.

Đông Quân vội bịt miệng Vãn Vãn lại, nhìn xung quanh, may là không ai để ý

- Em nói nhỏ thôi, cái con bé này.

Vãn Vãn không kìm nổi sự phấn khích, bám vào tay Đông Quân lay mạnh

- Là thật hả chị ? Bạn trai chị chính là nam thần Âu Dương Thiên sao ?

Đông Quân ngại ngùng gật đầu, mặt đỏ ửng. Giai Nghi ngồi yên nãy giờ mới lên tiếng

- Xem ra cô em của tôi lại thích "tiểu thịt tươi" cơ đấy. Vậy mà tấm ảnh kia không bị khui ra, không biết chừng nào chị em mình mới biết nhỉ ?

Giai Nghi nhướn mày với Vãn Vãn

Đúng đấy, eco ôi cứ như mơ vậy. Sau này có làm Âu phu nhân cũng không được quên bọn em đâu đấy Quân Quân.Thôi mà hai người cứ trêu em mãi thôi, hôm nay em đã đến đây để tạ tội rồi còn gì. Mau gọi đồ ăn thôi, bụng em đói meo rồi. Hai người cứ gọi thoải mái, bữa hôm nay em mời.Giai Nghi gọi phục vụ đến

Cho chị oder như mọi khi, hôm nay thêm một chai Whisky nữa nhé.Dạ vâng ạ.Chị Giai Nghi, hôm nay chơi lớn vậy sao ?

Vãn Vãn và Đông Quân ngạc nhiên quay sang nhìn nhau rồi nhìn Giai Nghi. Giai Nghi bỏ khẩu trang ra mỉm cười

- Quân Quân nhà chúng ta cuối cùng cũng tìm được hạnh phúc của đời mình, đương nhiên phải ăn mừng lớn chứ.

Vãn Vãn và Đông Quân đã để ý đến vết sứt ở khoé môi của Giai Nghi

- Giai Nghi, miệng chị..

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hơn 3 Tuổi Cũng Chẳng Sao!

Số ký tự: 0