Hợp Đồng Hôn Nhân: Ông Xã Thần Bí Nhẹ Chút Thôi!

Xem Mắt Nhầm

Cao Khảo Địa Lý 150

2024-03-15 00:25:36

“Được.” Lý Ngọc không dám nói nhiều thêm mà ngoan ngoãn đi về phía phòng phẫu thuật, hôm nay được cho phép vào phòng phẫu thuật đứng bên cạnh quan sát ca phẫu thuật của bác sĩ Cận – đệ nhất đao của khoa ngoại thần kinh, chỉ nghĩ thôi đã thấy sung sướng rồi.

Bên này, Cận Trạch quay về văn phòng, vừa mới đóng cửa là bà cụ hừng hực khí thế kia đã giả vờ giơ cái gậy định đánh vào người anh.

Cận Trạch linh hoạt tránh né, còn không quên nói: “Sức khỏe của bà tốt như vậy vẫn có thể sống thêm trăm năm nữa.”

Bà cụ vừa tức vừa giận: “Cận Trạch! Bà thấy cháu muốn một bà già như bà tức chết mới vừa lòng đúng không. Bà chọn lọc kỹ lắm mới tìm được một cô gái tốt cho cháu đi xem mắt, người ta đến chậm có mười phút thôi mà cháu dứt khoát quẳng người ta đi là sao? Cháu đợi cô ta thêm mấy phút nữa không được hay sao?”

Nhưng trong lòng lại thương cháu, đến cuối cùng cái gậy trong tay vẫn không đánh xuống được: “Bà đã xin lỗi con gái nhà người ta rồi, người ta đã đồng ý cho cháu thêm một cơ hội nữa, chiều nay hai giờ, cháu vẫn nên qua bên đó đi.”

“Bà ơi, chiều nay cháu còn ca phẫu thuật nữa mà.” Cận Trạch tìm được thẻ tên của mình từ trong ngăn kéo.

Có phẫu thuật nên bà cụ cũng không thể cưỡng cầu, chỉ đành lùi một bước: “Vậy khi nào cháu mới có thời gian rảnh, chúng ta đổi thời gian là được.”

Năm nay cháu trai đã ba mươi tuổi rồi mà vẫn chưa có đối tượng, cũng không có thời gian tìm đối tượng luôn, kết hôn lại càng không thấy dấu hiệu, bà cụ cũng không biết trước khi mình chết liệu còn có thể được nhìn thấy cháu dâu của mình không nữa!

Nếu anh đã không có thời gian tìm đối tượng vậy thời gian của bà cụ nhiều, trước sau có thể sắp xếp được tận mấy chục cô, rồi sẽ có một cô mà cháu trai bà cụ thích thôi, nhưng anh toàn nói không có thời gian.

Lần này cũng là vì bà cụ năn nỉ ỉ ôi, dùng đoạn tuyệt quan hệ để bắt ép nên anh mới chịu đi.

“Bà, không phải cô ta đến muộn có mười phút thôi đâu, cháu ngồi trong quán cà phê đợi cô ta tận một tiếng đấy.” Cận Trạch vẫn rất có lòng kiên nhẫn với bà cụ: “Bà đừng giới thiệu đối tượng cho cháu thêm nữa, cháu đã có đối tượng hơn nữa đã đăng ký kết hôn rồi.”



Bà cụ chẳng thèm tin, còn đảo trắng mắt: “Cháu nói vớ vẩn gì đấy, cháu thấy bà có tin không.”

Cận Trạch lấy giấy đăng ký kết hôn ra cho bà cụ nhìn.

Bà cụ trừng to hai mắt, cướp lấy giấy đăng ký kết hôn, bức ảnh trên đó đúng là đứa cháu trai bảo bối của bà rồi, còn cô gái trong ảnh trông cũng rất thanh tú.

Bà cụ bán tín bán nghi: “Cháu mang giấy chứng nhận giả đến để lừa bà già này đúng không, cháu nghĩ bà là trẻ con ba tuổi đấy à! Cháu không có bạn gái, lẽ nào hôm nay lại lừa được một cô gái trẻ ở trên đường đi đăng ký kết hôn với cháu? Cháu muốn làm giấy giả thì cũng nên thật một đi.”

Tuổi tác của bà cụ còn sờ sờ ngay đây, hơn bảy mươi rồi nhưng sáng suốt lắm.

Ỏ trong ánh mắt đấy chỉ toàn là vẻ “cháu đừng hòng lừa được bà.”

Cận Trạch mặc áo blouse của mình vào rồi lấy giấy đăng ký kết hôn về: “Nếu bà không tin vậy buổi tối về nhà với cháu, cháu dâu của bà đang đợi bà ở chỗ cháu ở đấy.”

“Được, bà cũng muốn xem xem rốt cuộc cháu đã tốn bao nhiêu sức lực để lừa bà già này!” Bà cụ chắc chắn không chịu tin, cứ cảm thấy đây là phương án thối nát mà cháu trai bảo bối của mình nghĩ ra để bà cụ đừng giới thiệu người cho anh xem mắt nữa.

Buổi tối bà phải đi vạch trần anh mới được!

Nhưng… cô gái trẻ trên bức ảnh trông cũng rất có tướng phu thê với cháu trai nhà mình đấy chứ.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Hợp Đồng Hôn Nhân: Ông Xã Thần Bí Nhẹ Chút Thôi!

Số ký tự: 0