Tập hồ sơ
2024-12-30 12:14:06
Hôm nay, Thế Phong đến công ty sớm, hắn muốn tranh thủ lúc công ty chưa quá đông người thì bẻ thử ổ khoá cửa phòng làm việc của Thành Xuyên. Thang máy mở ra, trước mặt là phòng làm việc của tổng giám đốc, cửa đóng kín từ hôm qua đến nay, hắn đi đến nhìn ổ khoá kia một hồi liền lấy chùm chìa khoá đa năng trong túi áo ra tìm một chiếc chìa khoá thích hợp mà tra vào ổ. Đến tận cái chìa khoá thứ năm, chốt cửa phát ra tiếng động rồi mở ra, trong lòng hắn như vui mở hội.
Hắn ta cẩn thận nhìn xung quanh một hồi rồi đẩy cửa phòng đi vào trong, xung quang là những chiếc kệ lớn chứa hồ sơ công việc. Trên bàn làm việc của Thành Xuyên cũng đầy những giấy tờ, hắn ta đi đến một chiếc kệ gần đó đưa tay với lấy tập hồ sơ đầu tiên, lật ra và xem. Hắn thản nhiên không chút lo sợ mà xem tiếp những tập hồ sơ khác trên hai chiếc kệ còn lại vẫn không tìm ra được tập hồ sơ cổ phần mà công ty lưu giữ. Hắn có chút bất lực, đành sắp xếp lại những kệ hồ sơ khi nãy rồi rời đi.
Thế Phong mở cửa phòng bước ra, không quên bấm chốt để khoá cửa phòng lại, thang máy trước mặt đang chạy từ tầng G lên, lòng ngực hắn như muốn nổ tung vì hồi hộp và lo sợ. Cánh cửa thang máy mở ra, bên trong là một người lao công đi ra, trong lòng hắn bỗng thở phào nhẹ nhõm. Bước vào thang máy và rồi trở vào phòng làm việc của mình, hắn trở nên tức giận vì không biết thứ hắn cần tìm bây giờ đang ở đâu?
Hắn định bụng muốn tìm lại tập hồ sơ kia từ trong phòng của Thành Xuyên thêm một lần nữa nhưng thời cơ nào mới là thích hợp?
Thành Xuyên từ bệnh viện chạy xe đến công ty, lúc 8 giờ sáng với áo polo và quần Âu đơn giản. Anh đi lên phòng làm việc không chút chậm trễ vì hôm nay Đình Văn sẽ đến đây cùng anh bàn lại việc điều tra dạo trước. Phòng làm việc vốn không có gì thay đổi nhưng anh vẫn có cảm giác như có người nào đã vào đây ngoài anh.
Thành Xuyên ngồi xuống ghế ở bàn làm việc, bắt đầu lấy sổ sách trong túi xách ra xem kỹ lại, công việc của anh vẫn chất chồng như mỗi ngày. Dù có hơi mệt nhưng anh lại thấy vui vẻ hơn trước nhiều vì bây giờ anh đã có Khả Hân bên cạnh. Bỗng tiếng gõ cửa vang lên, Thành Xuyên ngẩn đầu cao giọng đáp
lại
- Vào đi!
Từ hướng cửa, có một thân ảnh cao mặc áo sơ mi màu đen với quần Tây màu xanh đậm, trên tay đeo chiếc đồng hồ Rolex đi vào.
-
- Đình Văn sao?
- Chào ông chủ! Dạo này khỏe chứ?
- Vẫn khỏe...lâu ngày không gặp, ngồi đi!
Hai người bạn cũ lâu ngày không gặp nay đã hội ngộ, Thành Xuyên rót nước mời Đình Văn, họ vẫn chưa vội bàn đến chuyện điều tra án mà ôn lại vài câu chuyện cũ.
- Nghe bảo cậu đã quay lại với Khả Hân sao?
- À...ừ...tôi vẫn còn thương em ấy nhiều nên không thể bỏ lỡ em ấy được!
- Cô ấy là người tốt, nếu bỏ qua thật sự rất tiếc nên cậu hãy giữ cô ấy thật chắc vào!
- Khi nào cưới nhất định sẽ mời cậu! Chuyện vụ án cậu có điều gì sao? Hôm trước, ba vừa nói với tôi!
- À...phải! Có vài điều!
Đình Văn dừng ánh mắt trên bàn trà tiếp khách khi nhìn thấy chiếc ghim cài áo
hình chim ưng màu bạc trên bàn có vài phần tinh xảo mà hỏi
- Cái ghim cài áo kia của cậu sao? Nó tinh xảo thật đó!
Thành Xuyên nhìn sang thấy có chút gì đó khác lạ... anh đâu bao giờ dùng
ghim cài hình này? Thành Xuyên cầm chiếc ghim cài kia lên nhìn một hồi lâu, bên dưới cánh chim có khắc chữ P, hẳn là tên riêng của ai đó
- Không phải của tôi...hẳn là của nhân viên nam nào đó để quên thôi!
Đình Văn gật đầu rồi cười, anh quay lại vấn đề ban đầu
- Vụ án ấy có chút manh mối rồi! Năm đó, người cướp cổ phần của bác trai còn có một người con, ông ta đã qua đời cách đây vài năm, con của ông ta bây giờ cũng đang làm ở công ty cậu!
- Cậu có điều tra được là con trai hay gái không?
Hiện tại tôi vẫn đang tiếp tục, nên nhắc cậu cẩn thận chuyện hồ sơ và nhất là những giấy tờ liên quan đến việc mua bán cổ phần gần đây. Khi cậu và bác trai mua lại số cổ phần của tập đoàn cách đây một năm, phó chủ tịch của tập đoàn khi đó có quan hệ khá thân thiết với đối tượng tình nghi nên cậu cẩn thận vẫn hơn!
- Số hồ sơ đó tôi cất ở nhà nên an tâm rồi! Có điều hồ sơ, chứng từ công việc tôi vẫn sợ sẽ bị đối tượng đó tìm đến, chi bằng gắn camera ẩn trong phòng này vẫn tốt, cậu nghĩ sao?
- Việc này không tệ, lại có thể giúp điều tra được hoàn thành sớm! Ít hôm nữa, tôi sẽ giúp cậu gắn nó!
- Cậu yên tâm, tôi sẽ không để ai biết việc này!
Được! Tôi còn có việc phải đi trước, hôm khác gặp lại! Tiện thể cho tôi gửi lời hỏi thăm Khả Hân!
- Cảm ơn cậu đã giúp đỡ tôi!
- Đừng khách sáo! Hôm khác mời tôi đến nhà cậu dùng cơm là được!
Đình Văn rời đi, Thành Xuyên tiễn bạn ra ngoài rồi quay lại phòng làm việc, nhặt lấy chiếc ghim áo khi nãy và nhìn nó, nhất thời anh lại mang nó bỏ vào túi xách của mình rồi tiếp tục giải quyết công việc của mình. Trong lòng có chút hoài nghi nhưng chẳng nhớ nổi chiếc ghim áo kia vì sao lại xuất hiện ở đây chứ? Và chiếc ghim này của ai? Người ấy vào đây làm gì?
Hắn ta cẩn thận nhìn xung quanh một hồi rồi đẩy cửa phòng đi vào trong, xung quang là những chiếc kệ lớn chứa hồ sơ công việc. Trên bàn làm việc của Thành Xuyên cũng đầy những giấy tờ, hắn ta đi đến một chiếc kệ gần đó đưa tay với lấy tập hồ sơ đầu tiên, lật ra và xem. Hắn thản nhiên không chút lo sợ mà xem tiếp những tập hồ sơ khác trên hai chiếc kệ còn lại vẫn không tìm ra được tập hồ sơ cổ phần mà công ty lưu giữ. Hắn có chút bất lực, đành sắp xếp lại những kệ hồ sơ khi nãy rồi rời đi.
Thế Phong mở cửa phòng bước ra, không quên bấm chốt để khoá cửa phòng lại, thang máy trước mặt đang chạy từ tầng G lên, lòng ngực hắn như muốn nổ tung vì hồi hộp và lo sợ. Cánh cửa thang máy mở ra, bên trong là một người lao công đi ra, trong lòng hắn bỗng thở phào nhẹ nhõm. Bước vào thang máy và rồi trở vào phòng làm việc của mình, hắn trở nên tức giận vì không biết thứ hắn cần tìm bây giờ đang ở đâu?
Hắn định bụng muốn tìm lại tập hồ sơ kia từ trong phòng của Thành Xuyên thêm một lần nữa nhưng thời cơ nào mới là thích hợp?
Thành Xuyên từ bệnh viện chạy xe đến công ty, lúc 8 giờ sáng với áo polo và quần Âu đơn giản. Anh đi lên phòng làm việc không chút chậm trễ vì hôm nay Đình Văn sẽ đến đây cùng anh bàn lại việc điều tra dạo trước. Phòng làm việc vốn không có gì thay đổi nhưng anh vẫn có cảm giác như có người nào đã vào đây ngoài anh.
Thành Xuyên ngồi xuống ghế ở bàn làm việc, bắt đầu lấy sổ sách trong túi xách ra xem kỹ lại, công việc của anh vẫn chất chồng như mỗi ngày. Dù có hơi mệt nhưng anh lại thấy vui vẻ hơn trước nhiều vì bây giờ anh đã có Khả Hân bên cạnh. Bỗng tiếng gõ cửa vang lên, Thành Xuyên ngẩn đầu cao giọng đáp
lại
- Vào đi!
Từ hướng cửa, có một thân ảnh cao mặc áo sơ mi màu đen với quần Tây màu xanh đậm, trên tay đeo chiếc đồng hồ Rolex đi vào.
-
- Đình Văn sao?
- Chào ông chủ! Dạo này khỏe chứ?
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Vẫn khỏe...lâu ngày không gặp, ngồi đi!
Hai người bạn cũ lâu ngày không gặp nay đã hội ngộ, Thành Xuyên rót nước mời Đình Văn, họ vẫn chưa vội bàn đến chuyện điều tra án mà ôn lại vài câu chuyện cũ.
- Nghe bảo cậu đã quay lại với Khả Hân sao?
- À...ừ...tôi vẫn còn thương em ấy nhiều nên không thể bỏ lỡ em ấy được!
- Cô ấy là người tốt, nếu bỏ qua thật sự rất tiếc nên cậu hãy giữ cô ấy thật chắc vào!
- Khi nào cưới nhất định sẽ mời cậu! Chuyện vụ án cậu có điều gì sao? Hôm trước, ba vừa nói với tôi!
- À...phải! Có vài điều!
Đình Văn dừng ánh mắt trên bàn trà tiếp khách khi nhìn thấy chiếc ghim cài áo
hình chim ưng màu bạc trên bàn có vài phần tinh xảo mà hỏi
- Cái ghim cài áo kia của cậu sao? Nó tinh xảo thật đó!
Thành Xuyên nhìn sang thấy có chút gì đó khác lạ... anh đâu bao giờ dùng
ghim cài hình này? Thành Xuyên cầm chiếc ghim cài kia lên nhìn một hồi lâu, bên dưới cánh chim có khắc chữ P, hẳn là tên riêng của ai đó
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
- Không phải của tôi...hẳn là của nhân viên nam nào đó để quên thôi!
Đình Văn gật đầu rồi cười, anh quay lại vấn đề ban đầu
- Vụ án ấy có chút manh mối rồi! Năm đó, người cướp cổ phần của bác trai còn có một người con, ông ta đã qua đời cách đây vài năm, con của ông ta bây giờ cũng đang làm ở công ty cậu!
- Cậu có điều tra được là con trai hay gái không?
Hiện tại tôi vẫn đang tiếp tục, nên nhắc cậu cẩn thận chuyện hồ sơ và nhất là những giấy tờ liên quan đến việc mua bán cổ phần gần đây. Khi cậu và bác trai mua lại số cổ phần của tập đoàn cách đây một năm, phó chủ tịch của tập đoàn khi đó có quan hệ khá thân thiết với đối tượng tình nghi nên cậu cẩn thận vẫn hơn!
- Số hồ sơ đó tôi cất ở nhà nên an tâm rồi! Có điều hồ sơ, chứng từ công việc tôi vẫn sợ sẽ bị đối tượng đó tìm đến, chi bằng gắn camera ẩn trong phòng này vẫn tốt, cậu nghĩ sao?
- Việc này không tệ, lại có thể giúp điều tra được hoàn thành sớm! Ít hôm nữa, tôi sẽ giúp cậu gắn nó!
- Cậu yên tâm, tôi sẽ không để ai biết việc này!
Được! Tôi còn có việc phải đi trước, hôm khác gặp lại! Tiện thể cho tôi gửi lời hỏi thăm Khả Hân!
- Cảm ơn cậu đã giúp đỡ tôi!
- Đừng khách sáo! Hôm khác mời tôi đến nhà cậu dùng cơm là được!
Đình Văn rời đi, Thành Xuyên tiễn bạn ra ngoài rồi quay lại phòng làm việc, nhặt lấy chiếc ghim áo khi nãy và nhìn nó, nhất thời anh lại mang nó bỏ vào túi xách của mình rồi tiếp tục giải quyết công việc của mình. Trong lòng có chút hoài nghi nhưng chẳng nhớ nổi chiếc ghim áo kia vì sao lại xuất hiện ở đây chứ? Và chiếc ghim này của ai? Người ấy vào đây làm gì?
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro