Sau Khi Xuyên Thư, Thiên Kim Pháo Hôi Biến Thành Đoàn Sủng Vạn Nhân Mê
Chương 34
Âm Dương Điện
2024-11-11 16:56:16
Bài đăng trên Moments này là do Ngu Noãn đăng sau khi từ khách sạn trở về Ngu Gia, thời gian là 1 giờ 30 phút sáng.
Rất nhiều người like và bình luận, ngay cả ba anh em Ngu Dập cũng bình luận.
“Ngu Dập: Em không sai.”
“Ngu Huyên: Tuy rằng sự trưởng thành của một người có quan hệ rất lớn với môi trường, nhưng bản tính khó dời.”
“Ngu Ký: Đừng tự trách bản thân vì một kẻ vong ân bội nghĩa, cô ta sẽ không biết ơn đâu.”
Những bình luận khác hầu hết đều đang an ủi Ngu Noãn, cũng có người đang lên án Vinh Hi quá đáng.
“Thật không dễ dàng gì mới tìm lại được con gái ruột, Ngu Gia có chút bỏ bê cô ấy cũng là chuyện tình lý. Vì vậy mà cô ấy lại vu oan giá họa cho Ngu Gia, thật sự là lòng dạ hẹp hòi!”
“Tôi nói thẳng luôn, Ngu Gia nuôi phải con sói mắt trắng!”
“Không phải sao. Cô ta còn đăng Moments nói gì mà cuộc sống mới. Không có Ngu Gia thì lấy đâu ra cô ta của ngày hôm nay? Cô ta cũng xứng đáng nói đến cuộc sống mới?”
“Cô ta chỉ xứng đáng ở trong cống rãnh!”
“Nghe nói cô ta đã rời khỏi Ngu Gia, còn muốn đoạn tuyệt quan hệ với Ngu Gia, muốn trả lại số tiền mà Ngu Gia đã tiêu tốn cho cô ta. Cô ta lấy gì mà trả đây?”
“Mọi người đều biết cô ta trông rất xinh đẹp hehehe”
Bình luận từ đây bắt đầu trở nên tục tĩu không chịu nổi.
Vinh Hi lạnh lùng nhìn mấy tấm ảnh chụp màn hình ghi nhớ từng người tự cho mình là người chính nghĩa trong phần bình luận.
Rảnh rỗi sinh nông nổi, Vinh Hi ngồi xuống cạnh cửa sổ kính sát đất vừa nhâm nhi cà phê vừa mở danh bạ điện thoại.
“Cười cái gì? Tôi đâu có việc gì cần cô giúp, chỉ là nể tình cô không nhân lúc cháy nhà hôi của nên tốt bụng nhắc nhở cô một câu. Tốt nhất nên để ý hôn phu và em họ của cô một chút đấy.”
Vừa dứt lời, đầu dây bên kia đã cúp máy.
Không cần hỏi cũng biết, Vinh Hi đoán được sau khi biết sự thật thì cô ta sẽ làm ầm ĩ đến mức nào.
Vinh Hi lại gọi một cuộc điện thoại khác: “... Đừng vội vàng phủi sạch quan hệ như vậy chứ Thắng Nam, tôi làm vậy không phải là vì muốn chen chân vào quan hệ với cô… Cô có biết bạn trai cô là cháu ruột của tình nhân kiêm tiểu tam của bố cô không? Tại sao tôi lại nói với cô những điều này à? Bởi vì anh ta mắng tôi đấy. Anh ta dám mắng tôi một câu, tôi sẽ bắt anh ta trả giá gấp trăm ngàn lần!”
Bố của Vương Thắng Nam là ở rể. Một mặt ông ta duy trì hình tượng người chồng người cha tốt trước mặt vợ con và bố vợ. Mặt khác lại ngoại tình với mối tình đầu và có hai đứa con riêng. Ông ta còn dung túng cho cháu trai bên nhà tiểu tam lừa dối chính con gái ruột của mình, muốn thông qua đó để nắm toàn bộ công ty và tài sản của nhà họ Vương trong tay.
Mẹ và ông ngoại của Vương Thắng Nam đều không phải là người dễ bắt nạt. Khi biết mình bị lừa, họ chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy.
Rất nhiều người like và bình luận, ngay cả ba anh em Ngu Dập cũng bình luận.
“Ngu Dập: Em không sai.”
“Ngu Huyên: Tuy rằng sự trưởng thành của một người có quan hệ rất lớn với môi trường, nhưng bản tính khó dời.”
“Ngu Ký: Đừng tự trách bản thân vì một kẻ vong ân bội nghĩa, cô ta sẽ không biết ơn đâu.”
Những bình luận khác hầu hết đều đang an ủi Ngu Noãn, cũng có người đang lên án Vinh Hi quá đáng.
“Thật không dễ dàng gì mới tìm lại được con gái ruột, Ngu Gia có chút bỏ bê cô ấy cũng là chuyện tình lý. Vì vậy mà cô ấy lại vu oan giá họa cho Ngu Gia, thật sự là lòng dạ hẹp hòi!”
“Tôi nói thẳng luôn, Ngu Gia nuôi phải con sói mắt trắng!”
“Không phải sao. Cô ta còn đăng Moments nói gì mà cuộc sống mới. Không có Ngu Gia thì lấy đâu ra cô ta của ngày hôm nay? Cô ta cũng xứng đáng nói đến cuộc sống mới?”
“Cô ta chỉ xứng đáng ở trong cống rãnh!”
“Nghe nói cô ta đã rời khỏi Ngu Gia, còn muốn đoạn tuyệt quan hệ với Ngu Gia, muốn trả lại số tiền mà Ngu Gia đã tiêu tốn cho cô ta. Cô ta lấy gì mà trả đây?”
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
“Mọi người đều biết cô ta trông rất xinh đẹp hehehe”
Bình luận từ đây bắt đầu trở nên tục tĩu không chịu nổi.
Vinh Hi lạnh lùng nhìn mấy tấm ảnh chụp màn hình ghi nhớ từng người tự cho mình là người chính nghĩa trong phần bình luận.
Rảnh rỗi sinh nông nổi, Vinh Hi ngồi xuống cạnh cửa sổ kính sát đất vừa nhâm nhi cà phê vừa mở danh bạ điện thoại.
“Cười cái gì? Tôi đâu có việc gì cần cô giúp, chỉ là nể tình cô không nhân lúc cháy nhà hôi của nên tốt bụng nhắc nhở cô một câu. Tốt nhất nên để ý hôn phu và em họ của cô một chút đấy.”
Vừa dứt lời, đầu dây bên kia đã cúp máy.
Không cần hỏi cũng biết, Vinh Hi đoán được sau khi biết sự thật thì cô ta sẽ làm ầm ĩ đến mức nào.
Vinh Hi lại gọi một cuộc điện thoại khác: “... Đừng vội vàng phủi sạch quan hệ như vậy chứ Thắng Nam, tôi làm vậy không phải là vì muốn chen chân vào quan hệ với cô… Cô có biết bạn trai cô là cháu ruột của tình nhân kiêm tiểu tam của bố cô không? Tại sao tôi lại nói với cô những điều này à? Bởi vì anh ta mắng tôi đấy. Anh ta dám mắng tôi một câu, tôi sẽ bắt anh ta trả giá gấp trăm ngàn lần!”
Bố của Vương Thắng Nam là ở rể. Một mặt ông ta duy trì hình tượng người chồng người cha tốt trước mặt vợ con và bố vợ. Mặt khác lại ngoại tình với mối tình đầu và có hai đứa con riêng. Ông ta còn dung túng cho cháu trai bên nhà tiểu tam lừa dối chính con gái ruột của mình, muốn thông qua đó để nắm toàn bộ công ty và tài sản của nhà họ Vương trong tay.
Mẹ và ông ngoại của Vương Thắng Nam đều không phải là người dễ bắt nạt. Khi biết mình bị lừa, họ chắc chắn sẽ không dễ dàng bỏ qua như vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro