Sau Trọng Sinh, Đại Lão Khoa Học Vừa Đẹp Vừa Ngầu

Chương 22

2024-10-27 12:55:34

Lại quay đầu hét lớn với người đàn ông: “Gọi xe cấp cứu ngay, bà ấy bị bệnh rồi, không thể trì hoãn được.”

Người đàn ông sửng sốt, vội vàng lấy điện thoại ra, cũng sợ xảy ra chuyện gì nên đã gọi 120, anh ta lại do dự nhìn Vân Tô một cái.

“Tôi không có điện thoại, anh gọi nhanh đi, có chuyện gì tôi chịu trách nhiệm.” Vân Tô nhìn ra sự do dự của anh ta, có chút sốt ruột hét lên.

“Cậu gọi đi, không sao đâu, chúng tôi làm chứng cho.”

“Đúng đúng, mạng người quan trọng, lỡ có chuyện gì thì không hay.”

Những người xung quanh cũng xì xào bàn tán.

Người đàn ông thấy vậy không dám trì hoãn nữa, bấm số gọi điện.

Xe cấp cứu nhanh chóng đến nơi, nhẹ nhàng nâng bà cụ lên xe, bác sĩ dẫn đầu hỏi: “Ai là người gọi điện thoại, có người nhà không, nếu không có người nhà thì người báo bệnh phải đi cùng.”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


“Là cô ấy!” Người đàn ông trung niên vội vàng chỉ vào Vân Tô.

Vân Tô thở dài, coi như làm việc thiện, cô theo lên xe cấp cứu.

Đến bệnh viện thành phố gần nhất, bà cụ được đưa thẳng vào phòng phẫu thuật.

Vân Tô bất đắc dĩ chỉ có thể ngồi ngoài chờ đợi, may mà không lâu sau bác sĩ đã đi ra, tình hình của bà cụ đã ổn định, chuyển sang phòng bệnh theo dõi thêm một hai hôm nữa là được, y tá đưa tờ hóa đơn cho Vân Tô.

Vân Tô nhìn số tiền trên hóa đơn, lại thở dài, đã làm việc tốt thì làm cho trót, cam chịu đi đóng tiền, trước khi đến Vân Gia, Vân Đại Quân đưa cho cô một ít tiền, tuy không nhiều nhưng đối với nhà bọn họ mà nói đã là một số tiền không nhỏ rồi, tiền viện phí này đóng xong coi như hết một nửa.

Đóng tiền xong, Vân Tô tìm y tá mượn giấy bút, viết hai câu, nhờ y tá khi nào bà cụ tỉnh lại thì đưa tờ giấy cho bà.

Rời khỏi bệnh viện đến trường, Vân Tô suýt chút nữa thì đến muộn, tan hai tiết học, giờ ra chơi cô đến văn phòng tìm giáo viên tiếng Anh, bày tỏ muốn đăng ký tham gia cuộc thi tiếng Anh.

Hướng Ly, giáo viên tiếng Anh lớp 10/14, đeo kính, tính cách khá nghiêm khắc, nghe xong ý của Vân Tô, bà nhíu mày, “Học sinh Vân, tôi biết em mới chuyển đến trường, em có thể chưa biết rõ độ khó của cuộc thi tiếng Anh này, theo tôi được biết, trước đây em học ở trường làng, chất lượng giảng dạy tiếng Anh vốn đã không bằng, huống hồ cuộc thi này học sinh tham gia đều có trình độ rất cao. Tôi thấy hiện tại em tốt nhất vẫn nên tập trung vào việc học, sớm đuổi kịp khoảng cách với các bạn khác, cuộc thi này thì thôi không cần tham gia.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Sau Trọng Sinh, Đại Lão Khoa Học Vừa Đẹp Vừa Ngầu

Số ký tự: 0