[Thập Niên 70] Gả Vào Đại Viên Quân Nhân
Xuyên sách rồi...
2024-12-23 01:27:30
“Nhanh lên, nhanh lên, vợ của Kiến Thành ngất
xỉu rồi, mau đưa đến trạm y tế!”
Một giọng nói chói tai vang lên bên tai Diệp Thanh Chỉ, ầm ĩ đến mức đầu cô như muốn nổ tung. Ngay sau đó, mọi thứ trở nên hỗn loạn, âm thanh ù ù vang lên, rồi ý thức cô tối sầm lại, hoàn toàn bất tỉnh.
Một lúc lâu sau, Diệp Thanh Chỉ từ từ tỉnh lại, ánh mắt lơ mơ nhìn lên trần nhà của trạm y tế.
Vừa rồi, cô nhận được một đoạn ký ức, hoặc nói chính xác hơn là ký ức của thân thể này.
Đúng vậy, bây giờ cô không còn là cô nữa. Dùng một từ hiện đại thì chính là — cô đã xuyên không.
Không bệnh không tật, ba mẹ đầy đủ, có một người anh trai thương yêu cô, công việc nhẹ nhàng ổn định, một cuộc sống bình thường nhưng hạnh phúc, chẳng có gì phù hợp với điều kiện để xuyên không, vậy mà cô lại xuyên không. Đã thế, lại xuyên đến năm 1968, một thời kỳ thiếu thốn đủ bề.
Xuyên không đã đành, tại sao một cô gái ba mươi tuổi, cả đời chưa từng yêu đương, lại xuyên thành một người mẹ hai con, còn là một góa phụ?
Đúng vậy, góa phụ, một góa phụ mới toanh.
Thân thể này ngất đi vì nhận được thư tuyệt mệnh của chồng, không chịu nổi cú sốc tinh thần. Và rồi cô thế chỗ thân thể này.
Thật đáng thương cho chủ nhân trước của thân thể này, mới 17 tuổi đã gả cho Ngụy Kiến Thành, 18 tuổi làm mẹ, 19 tuổi sinh đứa thứ hai. Còn chưa hết tháng ở cữ, Ngụy Kiến Thành đã không biết dùng cách gì để xin đi làm công nhân tạm thời ở Đại tam tuyến*.
*Đại tam tuyến là một cụm từ thường được sử dụng để chỉ một chiến lược phát triển kinh tế và quốc phòng của Trung Quốc trong những năm 1960 và 1970. Chiến lược này được thực hiện trong bối cảnh Chiến tranh Lạnh, khi Trung Quốc lo ngại về nguy cơ bị tấn công từ các cường quốc phương Tây hoặc Liên Xô.
Ban đầu, mỗi tháng anh ta đều gửi một ít tiền về, nhưng nửa năm sau thì bặt vô âm tín. Ở quê, chủ nhân thân thể này cứ nghĩ anh ta đã gặp chuyện, vậy mà đột nhiên nhận được thư anh ta gửi về, bảo cô an tâm ở nhà chăm con, chờ anh ta chính thức được nhận vào làm thì sẽ đưa cả nhà lên đoàn tụ.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Một giọng nói chói tai vang lên bên tai Diệp Thanh Chỉ, ầm ĩ đến mức đầu cô như muốn nổ tung. Ngay sau đó, mọi thứ trở nên hỗn loạn, âm thanh ù ù vang lên, rồi ý thức cô tối sầm lại, hoàn toàn bất tỉnh.
Một lúc lâu sau, Diệp Thanh Chỉ từ từ tỉnh lại, ánh mắt lơ mơ nhìn lên trần nhà của trạm y tế.
Vừa rồi, cô nhận được một đoạn ký ức, hoặc nói chính xác hơn là ký ức của thân thể này.
Đúng vậy, bây giờ cô không còn là cô nữa. Dùng một từ hiện đại thì chính là — cô đã xuyên không.
Không bệnh không tật, ba mẹ đầy đủ, có một người anh trai thương yêu cô, công việc nhẹ nhàng ổn định, một cuộc sống bình thường nhưng hạnh phúc, chẳng có gì phù hợp với điều kiện để xuyên không, vậy mà cô lại xuyên không. Đã thế, lại xuyên đến năm 1968, một thời kỳ thiếu thốn đủ bề.
Xuyên không đã đành, tại sao một cô gái ba mươi tuổi, cả đời chưa từng yêu đương, lại xuyên thành một người mẹ hai con, còn là một góa phụ?
Đúng vậy, góa phụ, một góa phụ mới toanh.
Thân thể này ngất đi vì nhận được thư tuyệt mệnh của chồng, không chịu nổi cú sốc tinh thần. Và rồi cô thế chỗ thân thể này.
Thật đáng thương cho chủ nhân trước của thân thể này, mới 17 tuổi đã gả cho Ngụy Kiến Thành, 18 tuổi làm mẹ, 19 tuổi sinh đứa thứ hai. Còn chưa hết tháng ở cữ, Ngụy Kiến Thành đã không biết dùng cách gì để xin đi làm công nhân tạm thời ở Đại tam tuyến*.
*Đại tam tuyến là một cụm từ thường được sử dụng để chỉ một chiến lược phát triển kinh tế và quốc phòng của Trung Quốc trong những năm 1960 và 1970. Chiến lược này được thực hiện trong bối cảnh Chiến tranh Lạnh, khi Trung Quốc lo ngại về nguy cơ bị tấn công từ các cường quốc phương Tây hoặc Liên Xô.
Ban đầu, mỗi tháng anh ta đều gửi một ít tiền về, nhưng nửa năm sau thì bặt vô âm tín. Ở quê, chủ nhân thân thể này cứ nghĩ anh ta đã gặp chuyện, vậy mà đột nhiên nhận được thư anh ta gửi về, bảo cô an tâm ở nhà chăm con, chờ anh ta chính thức được nhận vào làm thì sẽ đưa cả nhà lên đoàn tụ.
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro