[Thập Niên 70] Gả Vào Đại Viên Quân Nhân
Đánh giá:
9.5
/10 từ 17 lượt
Đọc truyện Full [Thập Niên 70] Gả Vào Đại Viên Quân Nhân trọn bộ dịch chuẩn nhất - DocTruyen.Pro. Thể Loại: Thể loại: Ngôn tình, Điền Văn, Cận đại, Tình cảm, Ngọt sủng, Trọng sinh, Nhẹ nhàng, Quân văn,Niên đại văn.
Văn án: Tỉnh lại sau giấc ngủ, Diệp Thanh Chỉ phát hiện mình đã trở thành nhân vật pháo hôi - vợ của nam chính trong một cuốn tiểu thuyết niên đại...Trong nguyên tác, để trèo cao, Ngụy Kiến Thành đã giả chết, thậm chí còn viết một lá thư thâm tình dành cho nguyên chủ. Vì lá thư đó, nguyên chủ đã ở góa cả đời, một mình nuôi hai đứa con khôn lớn. Đến khi hai con tốt nghiệp đại học, chưa kịp hưởng phúc thì nguyên chủ đã làm việc đến kiệt sức mà qua đời.
Lúc này, Diệp Thanh Chỉ cầm lá thư mà Ngụy Kiến Thành gửi đến, cười nhạt: Ở góa cái gì mà ở góa? Mai cô đi xem mắt ngay!
“Chào cô, tôi là Hạ Khải Minh, năm nay 29 tuổi, sức khỏe tốt, không có thói quen xấu, cấp phó đoàn, lương 120 đồng, có hai đứa bé. Yêu cầu của tôi rất đơn giản, chỉ cần đối xử tốt với bọn trẻ là được...”
Hạ Khải Minh? Đây chẳng phải kẻ thù không đội trời chung bị Ngụy Kiến Thành hại chết sao?
Diệp Thanh Chỉ đánh giá Hạ Khải Minh: mày kiếm mắt sáng, sống mũi cao thẳng, khí chất hào hùng, nhan sắc oke. Về phần con cái, nguyên chủ cũng có hai đứa, thêm một đứa cũng là chăn, thêm cả đàn cũng là thả, không thành vấn đề...
Ai nấy đều nói đoàn trưởng Hạ cưới phải một góa phụ quê mùa, già nua, xấu xí, còn mang theo hai đứa con. Đúng lúc mọi người còn đang tiếc nuối, họ lại thấy Hạ Khải Minh dắt tay một đại mỹ nhân dáng người yêu kiều, da trắng mặt xinh xuất hiện.
Hạ Khải Minh: “Giới thiệu một chút, đây là vợ tôi, Diệp Thanh Chỉ.”
Ngụy Kiến Thành đi ngang qua, cái tên này nghe quen quá nhỉ...
Diệp Thanh Chỉ tiến lại gần Ngụy Kiến Thành: “Chào anh, anh rất giống người chồng đã hy sinh của tôi!”
Văn án: Tỉnh lại sau giấc ngủ, Diệp Thanh Chỉ phát hiện mình đã trở thành nhân vật pháo hôi - vợ của nam chính trong một cuốn tiểu thuyết niên đại...Trong nguyên tác, để trèo cao, Ngụy Kiến Thành đã giả chết, thậm chí còn viết một lá thư thâm tình dành cho nguyên chủ. Vì lá thư đó, nguyên chủ đã ở góa cả đời, một mình nuôi hai đứa con khôn lớn. Đến khi hai con tốt nghiệp đại học, chưa kịp hưởng phúc thì nguyên chủ đã làm việc đến kiệt sức mà qua đời.
Lúc này, Diệp Thanh Chỉ cầm lá thư mà Ngụy Kiến Thành gửi đến, cười nhạt: Ở góa cái gì mà ở góa? Mai cô đi xem mắt ngay!
“Chào cô, tôi là Hạ Khải Minh, năm nay 29 tuổi, sức khỏe tốt, không có thói quen xấu, cấp phó đoàn, lương 120 đồng, có hai đứa bé. Yêu cầu của tôi rất đơn giản, chỉ cần đối xử tốt với bọn trẻ là được...”
Hạ Khải Minh? Đây chẳng phải kẻ thù không đội trời chung bị Ngụy Kiến Thành hại chết sao?
Diệp Thanh Chỉ đánh giá Hạ Khải Minh: mày kiếm mắt sáng, sống mũi cao thẳng, khí chất hào hùng, nhan sắc oke. Về phần con cái, nguyên chủ cũng có hai đứa, thêm một đứa cũng là chăn, thêm cả đàn cũng là thả, không thành vấn đề...
Ai nấy đều nói đoàn trưởng Hạ cưới phải một góa phụ quê mùa, già nua, xấu xí, còn mang theo hai đứa con. Đúng lúc mọi người còn đang tiếc nuối, họ lại thấy Hạ Khải Minh dắt tay một đại mỹ nhân dáng người yêu kiều, da trắng mặt xinh xuất hiện.
Hạ Khải Minh: “Giới thiệu một chút, đây là vợ tôi, Diệp Thanh Chỉ.”
Ngụy Kiến Thành đi ngang qua, cái tên này nghe quen quá nhỉ...
Diệp Thanh Chỉ tiến lại gần Ngụy Kiến Thành: “Chào anh, anh rất giống người chồng đã hy sinh của tôi!”