[Thập Niên 70] Lão Đại Ở Mạt Thế Mang Không Gian Đến Niên Đại Văn

Nhà Họ Phó.

Bất Hiểu Tâm

2024-11-21 22:16:25

Anh ấy biết trong lòng ông già vẫn luôn nhớ thương chú nhỏ ở Thượng Hải, nhưng gạt cũng không được, sớm muộn gì cũng sẽ biết. Chuyện lớn như vậy mà không cho ông già biết trước chỉ sợ sau này ba anh ấy sẽ không nhận con.

Phó Vĩ Bác từ tốn đi về nhà, anh ấy nghĩ lúc này ba đang ngồi trong sân hút thuốc. Nhìn cửa nhà mình, có làm thế nào anh ấy cũng không dám đẩy cửa ra, cứ đi tới đi lui trước cửa.

Anh ấy không chú ý cửa nhà đã mở ra, một cậu bé trai 6 tuổi từ trong nhà ló đâu ra: “Ba, ba đang làm gì vậy?”

“Phó Khải, tên nhóc thúi nhà con quản ba làm gì?” Phó Vĩ Bác đứng dậy xách theo cậu con trai vào nhà. Anh ấy nhìn thấy ba đang nằm híp mắt lại trên ghế: “Con trai, đi chơi đi.”

Đuổi đứa con trai nghịch ngợm đi rồi, anh ấy đi tới trước mặt ba, nhẹ nhàng kêu một tiếng: “Ba, ba ngủ rồi à?”

Anh ấy huơ tay trước mặt ba nhưng không có phản ứng gì. Anh ấy khẽ thở dài một hơi, vừa xoay người định đi thì đã nghe thấy tiếng ba mình nói.

“Con đi qua đi lại trước cửa làm gì? Thằng ba gọi điện tìm con làm gì?”

Phó Vĩ Bác xoay người nhìn ba nằm trên ghế đã mở mắt ra.

“Ba, sao ba biết con đi qua đi lại ở ngoài cửa?”

Ông Phó nhìn đứa con trai ngốc của mình, bất lực nói: “Nếu không nghe ra tiếng bước chân ba đã sớm mất vào thời trẻ đi đánh giặc rồi.”

Ông ấy chỉ chỉ lỗ tai mình: “Năm đó ông đây lập được công trinh sát binh cũng nhờ vào phúc cái lỗ tai này, lúc đó ba con cứu được người của cả đội.”

“Nhớ lúc trước…”

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Thấy ba bắt đầu kể lể, Phó Vĩ Bác ngồi xổm xuống, kéo tay ba: “Ba, thằng ba mới gọi điện nói với con một chuyện này.”

Thấy mặt con trai lớn nghiêm túc, ông Phó ngồi thẳng người: “Thằng ba xảy ra chuyện gì à?”

“Không phải thằng ba, là chú… chú nhỏ.”

Thấy con trai ấp a ấp úng nói không rõ lời, ông Phó vỗ lên đầu anh ấy một cái:

“Con thành thật nói đi, chú nhỏ con bị sao?”

“Con nói thật đi, chú nhỏ con bị sao?”

Phó Vĩ Bác bị đánh ngồi xổm xuống không dám nhúc nhích.

“Hiểu Hiểu nhà chú nhỏ gọi điện nói gần đây chú thím nhỏ đã xảy ra chuyện.” Nhìn hốc mắt ba đỏ ửng, anh ấy kéo tay ông ấy tiếp tục nói:

“Chỉ còn mình con bé Hiểu Hiểu ở Thượng Hải, con có cần đích thân tới đón con bé về không?”

“Có lẽ đứa nhỏ đã bị dọa sợ rồi, không chút khách sáo gọi điện cho bác ba của con bé nhờ giúp chuyển hộ khấu về quê.”

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 70] Lão Đại Ở Mạt Thế Mang Không Gian Đến Niên Đại Văn

Số ký tự: 0