[Thập Niên 70] Tiểu Pháo Hôi Mang Không Gian Mạnh Mẽ Trọng Sinh

Phát Hiện Ra Kh...

2024-09-20 03:09:12

Theo cô thấy, gia đình chú ba cũng muốn tách ra ở riêng, nhưng nhà chú chỉ có hai cô con gái, không có tiếng nói trước mặt bà nội.

Cũng có thể là chưa bị thiệt thòi gì.

Nên ý định tách ra ở riêng không quá mãnh liệt.

Trần Thanh Di nhớ lại tình hình của mọi người trong nhà một lượt.

Nghĩ ra mấy cách để phân chia tài sản, rồi mơ màng chìm vào giấc ngủ lúc nào không hay.

"Rè rè rè rè, hệ thống, rè rè rè, năng lượng đã đầy, khởi động lại, rè rè rè…”

“Tiến độ 10%, 50%, 99,9%…”

“Khởi động lại thành công!”

“Mời ký chủ đọc kỹ hướng dẫn sử dụng hệ thống và lựa chọn nội dung nhiệm vụ, hoàn thành nhiệm vụ có thể tham gia rút thăm trúng thưởng ba ngàn thế giới nhỏ.

Giải thưởng bao gồm Đại Lực Hoàn, không gian trồng trọt, linh tuyền…"

Bla bla bla…

"Chỉ cần bạn nghĩ ra, không có gì là hệ thống không làm được, có hệ thống trong tay, thiên hạ là của ta!”

“Hệ thống sẽ giúp bạn bước lên đỉnh cao của cuộc đời, ký chủ, xin hãy nhanh chóng lựa chọn!"

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Ký chủ?"

Chẳng lẽ ký chủ bị điếc?

Rõ ràng là nó đang giao tiếp bằng ý thức mà!

"Hừ… hừ… hừ…"

Hệ thống: … Mẹ kiếp, dám coi thường bổn hệ thống!

Tăng âm lượng: "Ký chủ, tỉnh dậy! Không tỉnh là tôi giật điện đấy!"

Trần Thanh Di đang ngủ ngon bỗng trở mình, bực bội dùng chăn trùm kín đầu.

Cau mày, định tiếp tục ngủ.

Nhưng tiếng gõ cửa vẫn không ngừng, còn có người đứng ngoài nói chuyện không ngừng nghỉ, giọng nói càng lúc càng lớn.

"Thanh Di, Thanh Di, dậy đi, đi giặt quần áo với chị nè, Thanh Di…"

Người gõ cửa vẫn kiên trì không bỏ cuộc.

"Bà nội nó, sáng sớm tinh mơ đã phá giấc ngủ của người khác."

Trần Thanh Di bực tức hất chăn ra, bật dậy mở cửa sổ, định mắng cho người ngoài kia một trận.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


"Trần Thắng Nam, chị đúng là đồ vụng về, giả vờ siêng năng cái nỗi gì, nhà ai lại đi giặt quần áo vào cái giờ này, nước lạnh muốn chết à!"

Trần Thắng Nam còn muốn nói thêm vài câu nữa thì Trần Thanh Phong đã mở cửa đi ra: "Trần Thắng Nam, ông nội kêu chị hôm nay đi làm việc.”

“Chị quên rồi à?”

“Sao hả, muốn nhịn đói hả?"

Đuổi Trần Thắng Nam đang vùng vẫy muốn phản bác đi xong, Trần Thanh Phong đứng dưới cửa sổ nói: "Vẫn còn sớm, em ngủ tiếp đi.”

“Anh đi làm việc đây."

"Ừm!"

Nhưng cô đã tỉnh rồi, còn ngủ cái nỗi gì nữa.

Nhìn đồng hồ mới có sáu giờ sáng, cô đau khổ kêu lên một tiếng.

Bực bội gãi đầu, uể oải bò dậy mặc quần áo.

Lại cột tóc thành hai bím.

"Haiz…"

Nhóm dịch: Thất Liên Hoa

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện [Thập Niên 70] Tiểu Pháo Hôi Mang Không Gian Mạnh Mẽ Trọng Sinh

Số ký tự: 0