Tôi, Thiên Kim Thật, Người Giàu Nhất Thế Giới

Hội Chị Em Plas...

2025-01-04 00:14:34

Cô liền hỏi một câu.

Nhân viên thu ngân mỉm cười đáp: “Thưa cô, tiền tip cho nhân viên phục vụ có thể tùy chọn trả hoặc không trả, đây không phải là khoản bắt buộc, vừa nãy cô không đề cập nên chúng tôi mặc định là cô không thanh toán tiền tip.”

Ổ Tô ngạc nhiên: “À? Vậy à, thế để tôi trả tiền tip nhé.”

Cô mở mã thanh toán qua WeChat, để nhân viên thu ngân quét thêm khoản tiền tip.

[Nhận được giá trị Đại Gia từ nhân viên thu ngân Vương XX… +0.8]

[Nhận được giá trị Đại Gia từ nhân viên phục vụ Ngô XX… +2.6]

Anh nhân viên phục vụ trẻ tuổi nở nụ cười rạng rỡ, không chút giả tạo: “Cảm ơn cô, nếu hài lòng với dịch vụ của tôi, lần sau cô có thể tiếp tục tìm tôi, tôi là Adam.”

Ồ, còn có cả tên tiếng Anh nữa.

Ghép với họ của anh ta, chẳng phải là Ngô A Đại sao?

Ổ Tô đứng ngay quầy thu ngân, gọi thêm hai phần bánh ngọt giá hơn trăm tệ, nói là tặng cho chị thu ngân và nhân viên phục vụ ăn, thanh toán xong khoản cuối cùng này, cô xoay người rời đi.

[Nhận được giá trị Đại Gia từ nhân viên thu ngân Vương XX… +0.9]

[Nhận được giá trị Đại Gia từ nhân viên phục vụ Ngô XX… +3.7]

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Nhân viên thu ngân lần đầu dao động cảm xúc là bình thường, lần thứ hai là ngưỡng mộ, nhưng lần thứ ba, tuy có liên quan đến cô nhưng lại không thay đổi mấy.

Ổ Tô suy đoán, có lẽ bánh ngọt không thực tế bằng việc cho tiền.

Còn về giá trị dao động cảm xúc của anh nhân viên phục vụ… một chiếc bánh ngọt mà khiến anh ta vui thế sao?

Adam sau khi Ổ Tô rời đi, anh ta vào phòng nghỉ thay đồ, đã đến giờ đổi ca.

Nhớ đến cô gái trẻ trung, xinh đẹp và giàu có vừa nãy, không chỉ cho tiền tip mà còn mời bánh ngọt, có khi nào cô ấy để ý đến mình không nhỉ?

Anh ta nghĩ, nếu cô ấy muốn theo đuổi mình…

Anh ta đồng ý!!!

Nếu Ổ Tô biết được suy nghĩ của anh ta, chắc sẽ… không cần thiết!

Cứ mơ đi, dù sao mơ cũng không phạm pháp.

Vừa thưởng thức mỹ vị, vừa nhẹ nhàng kiếm được vài chục ngàn tệ, Ổ Tô cảm thấy tâm trạng vô cùng thoải mái.

Cô tính toán số tiền mình kiếm được hiện tại, tính đi tính lại, sao lại thừa ra năm vạn tệ?

Mở điện thoại kiểm tra, à, có tin nhắn từ ngân hàng thông báo khoản chuyển khoản thủ công.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Ổ Tô lập tức hiểu ngay, là Trình An Quốc bảo thư ký chuyển tiền cho cô.

Thoát khỏi màn hình tin nhắn này, phía trên còn có một tin nhắn cô đã gửi đi—

[Thư ký Tôn, tôi là Ổ Tô, chuyển tiền giúp tôi nhé! Số tài khoản:…6688]

Ổ Tô ghé vào quán cà phê trong trung tâm thương mại mua một ly cà phê mang đi, thanh toán xong lại tăng thêm 0.2 giá trị Đại Gia, sau đó cô bước vào thang máy đi lên tầng hai.

Trung tâm thương mại này có bảy tầng, cô phải dạo kỹ một chút.

……

Từ thang máy tầng hai bước ra, đập vào mắt cô là cửa hàng diện tích siêu rộng của Dior, logo nổi bật với thiết kế điêu khắc tối giản nhưng toát lên vẻ xa hoa, treo ở hai bên cửa.

Ổ Tô ung dung bước vào, không hề có chút ngại ngần, giống như đây là nơi cô thường xuyên lui tới.

Trong cửa hàng có vài vị khách trẻ tuổi đang xem túi ở quầy trưng bày, chỉ có một nhân viên bán hàng đứng bên cạnh giới thiệu, nhân viên thu ngân ở quầy thì đang cúi đầu nghịch điện thoại, hai nhân viên khác dựa vào quầy thấp giọng trò chuyện.

Ổ Tô chậm rãi “chọn lựa” trong cửa hàng, trông cứ như đang dạo trong khu vườn nhà mình, một nhân viên nhàn rỗi liếc nhìn cô, hỏi: “Cô cần gì không? Có cần tôi giới thiệu không?”

Ổ Tô lắc đầu: “Không cần.”

Nhân viên liền quay đầu, tiếp tục trò chuyện với người kia.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Tôi, Thiên Kim Thật, Người Giàu Nhất Thế Giới

Số ký tự: 0