Trở Về 1960, Dọn Sạch Gia Sản Xông Pha Đất Hong Kong
Chương 37
Cảnh Tố Như Cố
2024-09-08 03:10:13
“Tuệ Tuệ trưởng thành rồi ta, còn biết suy nghĩ cho ca ca nữa, không uổng phí ca ca con đối tốt với con, mỗi tháng cho con tiền tiêu vặt, còn mua vé vải cho con.”
Giám đốc Lương tỏ ra vui mừng, trước kia con gái ông ta chỉ biết ăn diện, hôm nay có thể nói ra những lời này thật không dễ dàng.
“Ai nha, các anh đều thương con như vậy, con khẳng định cũng phải suy nghĩ thay bọn họ! Anh hai ở trong trường phỏng chừng không có gì ăn ngon, đồ hộp trong nhà mình phải giữ lại cho anh hai mang đến trường học.”
Trên bàn cơm, Lương Tuệ khéo léo bán đứng Giám đốc Lương, Lương phu nhân mặt mày hớn hở, mà Lâm Tâm Dao lại bị Lương phu nhân và Lương Tuệ vô tình hay cố ý bơ đẹp.
Lâm Tâm Dao từ đáy lòng cảm nhận được cảm giác chênh lệch cực lớn giữa cuộc sống ngày hôm qua và hôm nay. Thật sự không giống, trước kia mợ và Lương Tuệ nào dám chèn ép cô ta như vậy!
Lương Tuệ lưu ý đến vẻ mặt mất mát của Lâm Tâm Dao, nhướng mày, trong mắt lộ vẻ đắc ý. Rốt cục cô ta cũng có lúc khiến Lâm Tâm Dao buồn bực.
Thời gian lại qua hai ngày, Lâm Tố Ngọc đến tổ dân phố lập hồ sơ hộ tịch và bất động sản của mình trước, sau đó bắt đầu trang trí nhà mới.
Tiền và vé của Lâm đại lão gia cho đều là trên danh nghĩa của cha ruột Tố Ngọc để lại, cho nên có thể quang minh chính đại sử dụng, tuy thế cô cũng không dùng nhiều lắm, tiểu viện cũng được cô bày trí thành một căn nhà ấm cúng.
Giám đốc Lương mất hai ngày điều tra chuyện của Lâm Tố Ngọc, mới phát hiện cô và cháu gái Tâm Dao của ông ta trước sau lần lượt vào bệnh viện, hơn nữa người ta là bởi vì bị chị gái và cháu gái ông ấy hạ mê hồn dược mới được người ở văn phòng tổ dân phố phát hiện đưa đến bệnh viện.
“Tâm Dao, ngày cháu gặp chuyện không may, cháu và mẹ đã đưa nước đường đậu xanh đến cho Lâm Tố Ngọc?
Giám đốc Lương nhìn Lâm Tâm Dao, từ vẻ mặt cô ta đã biết chuyện này là thật.
“Không phải Lâm Tố Ngọc hại cháu đâu, chính nó cũng bị người của tổ dân phố đưa đến bệnh viện. Hơn nữa cậu có nghe được, Tố Ngọc căn bản không phải con gái của cha cháu, cha cháu đã đích thân giúp Tố Ngọc thay đổi hộ tịch.”
"Không thể nào... làm sao nó có thể không phải là con gái của cha cháu?"
Kiếp trước cô ta chỉ biết Lâm Tố Ngọc không phải do tiểu thiếp của cha cô ta hạ sinh, có thể lúc Hoa quốc mới thành lập, tiểu thiếp kia (mẹ Tố Ngọc) có thể đã yêu cầu ly hôn rồi gả cho người khác.
Giám đốc Lương tỏ ra vui mừng, trước kia con gái ông ta chỉ biết ăn diện, hôm nay có thể nói ra những lời này thật không dễ dàng.
“Ai nha, các anh đều thương con như vậy, con khẳng định cũng phải suy nghĩ thay bọn họ! Anh hai ở trong trường phỏng chừng không có gì ăn ngon, đồ hộp trong nhà mình phải giữ lại cho anh hai mang đến trường học.”
Trên bàn cơm, Lương Tuệ khéo léo bán đứng Giám đốc Lương, Lương phu nhân mặt mày hớn hở, mà Lâm Tâm Dao lại bị Lương phu nhân và Lương Tuệ vô tình hay cố ý bơ đẹp.
Lâm Tâm Dao từ đáy lòng cảm nhận được cảm giác chênh lệch cực lớn giữa cuộc sống ngày hôm qua và hôm nay. Thật sự không giống, trước kia mợ và Lương Tuệ nào dám chèn ép cô ta như vậy!
Lương Tuệ lưu ý đến vẻ mặt mất mát của Lâm Tâm Dao, nhướng mày, trong mắt lộ vẻ đắc ý. Rốt cục cô ta cũng có lúc khiến Lâm Tâm Dao buồn bực.
Thời gian lại qua hai ngày, Lâm Tố Ngọc đến tổ dân phố lập hồ sơ hộ tịch và bất động sản của mình trước, sau đó bắt đầu trang trí nhà mới.
(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});
Tiền và vé của Lâm đại lão gia cho đều là trên danh nghĩa của cha ruột Tố Ngọc để lại, cho nên có thể quang minh chính đại sử dụng, tuy thế cô cũng không dùng nhiều lắm, tiểu viện cũng được cô bày trí thành một căn nhà ấm cúng.
Giám đốc Lương mất hai ngày điều tra chuyện của Lâm Tố Ngọc, mới phát hiện cô và cháu gái Tâm Dao của ông ta trước sau lần lượt vào bệnh viện, hơn nữa người ta là bởi vì bị chị gái và cháu gái ông ấy hạ mê hồn dược mới được người ở văn phòng tổ dân phố phát hiện đưa đến bệnh viện.
“Tâm Dao, ngày cháu gặp chuyện không may, cháu và mẹ đã đưa nước đường đậu xanh đến cho Lâm Tố Ngọc?
Giám đốc Lương nhìn Lâm Tâm Dao, từ vẻ mặt cô ta đã biết chuyện này là thật.
“Không phải Lâm Tố Ngọc hại cháu đâu, chính nó cũng bị người của tổ dân phố đưa đến bệnh viện. Hơn nữa cậu có nghe được, Tố Ngọc căn bản không phải con gái của cha cháu, cha cháu đã đích thân giúp Tố Ngọc thay đổi hộ tịch.”
"Không thể nào... làm sao nó có thể không phải là con gái của cha cháu?"
Kiếp trước cô ta chỉ biết Lâm Tố Ngọc không phải do tiểu thiếp của cha cô ta hạ sinh, có thể lúc Hoa quốc mới thành lập, tiểu thiếp kia (mẹ Tố Ngọc) có thể đã yêu cầu ly hôn rồi gả cho người khác.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro