Trùng Sinh Chín Lần, Nữ Phụ Điên Cuồng Phục Thù!
Kéo Mọi Người C...
2024-11-16 11:22:08
Hai cái bạt tai này còn vang hơn cái Đỗ Hồng Nguyệt vừa rồi.
Lòng bàn tay của Kiều Tư Ngọc vừa đau vừa tê, nhưng trên khuôn mặt cô lại nở một nụ cười vui sướng bệnh hoạn.
"..."
Tiếng vả mặt vang lên, xung quanh như được ấn nút tạm dừng, bên cạnh bể bơi vốn dĩ rất sôi động bỗng nhiên im lặng như tờ.
Không ai ngờ là Kiều Tư Ngọc sẽ đột nhiên ra tay.
Cô đã tát Kiều Tống Dao ngay trước mặt người nhà họ Kiều và tất cả các khách mời.
"Á!"
Đỗ Hồng Nguyệt thất kinh há to miệng, hét lớn: "Mày đánh Dao Dao, sao mày dám đánh Dao Dao!"
"Kiều Tư Ngọc!"
Người anh trai thứ ba nhà họ Kiều đang đứng gần Kiều Tư Ngọc nhất là người đầu tiên phản ứng lại. Anh ta tức giận giơ tay muốn đánh trả.
Kiều Tư Ngọc mỉm cười nắm lấy cổ tay anh ta giật mạnh rồi đá vào bắp chân anh ta mà chẳng hề thương tiếc, dễ dàng ném anh ta xuống bể bơi, nước bắn tung tóe.
Người con cả và con thứ hai của nhà họ Kiều muốn chạy đến giúp, kết quả là đều bị Kiều Tư Ngọc đá xuống bể bơi.
Khung cảnh trở nên hỗn loạn.
"Điên rồi, điên rồi, Kiều Tư Ngọc, mày điên rồi sao!"
Đỗ Hồng Nguyệt tức giận chỉ vào cô, không quan tâm là đang có khách mời hay không, Kiều Tư Ngọc làm ra những chuyện này đã khiến nhà họ Kiều mất hết thể diện.
Kiều Tư Ngọc nhìn ba anh em đang bì bõm trong bể bơi như chó trôi sông, tâm trạng của cô càng cảm thấy vui sướng hơn.
Phía sau đầu lan đến từng cơn đau nhói.
Kiều Tư Ngọc giơ tay sờ vào đầu, cả tay dính đầy máu, cô nhìn màu đỏ chói mắt và đột nhiên cười lớn.
"Điên sao?"
"Mẹ yêu quý của tôi, tôi chưa bao giờ tỉnh táo như lúc này."
Chỉ cần nghĩ đến những chuyện xảy ra tiếp theo, chỉ cần nghĩ đến dù cô có cố gắng tránh né cốt truyện đến đâu, dù được trùng sinh bao nhiêu lần, cuối cùng kết cục của cô vẫn không tránh khỏi cái chết.
Điên ư?
Cô đâu chỉ điên!
Cô còn phải kéo theo cả gia đình này xuống địa ngục!
Kéo hết mọi người xuống địa ngục!
Dù có xuống địa ngục cũng không thể giải tỏa được sự hận thù, oán hận trong lòng cô.
Cô không thể sống yên ổn thì tất cả mọi người cũng đừng hòng sống vui vẻ!
Kiều Tư Ngọc quay người lại nhìn ba phu nhân giàu có, trang điểm xinh đẹp, mặc váy áo sang trọng ở phía sau.
Vừa rồi chính một trong ba người họ đã gáng chân cô, nên mới khiến cô ngã mạnh như vậy.
Lỗ cả đầu chảy máu.
Cô rất thù dai.
Ba phu nhân giàu có nhìn thấy trên gương mặt cô vẫn là nụ cười cực kỳ vặn vẹo quái dị, giống như một ác ma từ địa ngục bò lên.
Ban ngày ban mặt mà cảm thấy một cơn ớn lạnh ập vào mặt, khiến trái tim run lên.
"Cô... cô muốn làm gì?"
Ba phu nhân giàu có nắm tay nhau, nhìn cô với vẻ mặt đầy cảnh giác và thù địch.
Kiều Tư Ngọc nhìn xuống chân họ rồi nói với một người trong số họ: "Hứa phu nhân, bà vừa nói chị gái tôi bị lạc mất mười tám năm là số khổ sao?"
"Theo tôi thấy, Hứa phu nhân còn có số khổ hơn chị gái tôi nhiều, bà thật là đáng thương."
Những lời này vừa nói ra, bà Hứa đã bật cười thành tiếng.
Những người khác nghe xong cũng không nhịn được cười.
"Ai mà chẳng biết Hứa tiên sinh rất yêu thương vợ, chưa bao giờ hái hoa bắt bướm ở bên ngoài chứ."
"Những người đàn ông khác bàn chuyện làm ăn được dịp sẽ chơi bời, nhưng Hứa tiên sinh dù là ra ngoài xã giao thì cũng sẽ về nhà trước 10 giờ tối. Ông ấy có tiếng là người chung tình ở trong giới này."
"Bà Hứa có được tình yêu 20 năm như một của Hứa tiên, cha mẹ chồng xem Hứa phu nhân như con ruột, hai đứa con cũng rất xuất sắc, còn hiếu thảo và ngoan ngoãn. Ai có thể tốt số bằng Hứa phu nhân chứ."
"Nói Hứa phu nhân có số khổ thật là buồn cười. Cô con gái út nhà họ Kiều này đúng thật là điên rồi."
Kiều Tư Ngọc không quan tâm đến những người khác, cô chỉ cười nửa miệng nhìn Hứa phu nhân đang tỏ vẻ mặt kiêu hãnh, hạnh phúc.
"Bà có chắc hai đứa con là của bà không? Chồng bà có phải là của bà không?"
Nụ cười trên mặt Hứa phu nhân cứng đờ, đột nhiên biến sắc, đồng thời trong lòng vô cùng hoang mang.
Bởi vì ngoại trừ bà ta và Hứa tiên sinh ra, không ai biết hai đứa con của bà ta không phải do bà ta sinh ra.
Làm sao Kiều Tư Ngọc biết được?
Hứa phu nhân thoáng thấy hoảng sợ, rồi nhanh chóng bình tĩnh lại, bà ta nhìn sang Đỗ Hồng Nguyệt với ánh mắt mang thuyết âm mưu.
Lòng bàn tay của Kiều Tư Ngọc vừa đau vừa tê, nhưng trên khuôn mặt cô lại nở một nụ cười vui sướng bệnh hoạn.
"..."
Tiếng vả mặt vang lên, xung quanh như được ấn nút tạm dừng, bên cạnh bể bơi vốn dĩ rất sôi động bỗng nhiên im lặng như tờ.
Không ai ngờ là Kiều Tư Ngọc sẽ đột nhiên ra tay.
Cô đã tát Kiều Tống Dao ngay trước mặt người nhà họ Kiều và tất cả các khách mời.
"Á!"
Đỗ Hồng Nguyệt thất kinh há to miệng, hét lớn: "Mày đánh Dao Dao, sao mày dám đánh Dao Dao!"
"Kiều Tư Ngọc!"
Người anh trai thứ ba nhà họ Kiều đang đứng gần Kiều Tư Ngọc nhất là người đầu tiên phản ứng lại. Anh ta tức giận giơ tay muốn đánh trả.
Kiều Tư Ngọc mỉm cười nắm lấy cổ tay anh ta giật mạnh rồi đá vào bắp chân anh ta mà chẳng hề thương tiếc, dễ dàng ném anh ta xuống bể bơi, nước bắn tung tóe.
Người con cả và con thứ hai của nhà họ Kiều muốn chạy đến giúp, kết quả là đều bị Kiều Tư Ngọc đá xuống bể bơi.
Khung cảnh trở nên hỗn loạn.
"Điên rồi, điên rồi, Kiều Tư Ngọc, mày điên rồi sao!"
Đỗ Hồng Nguyệt tức giận chỉ vào cô, không quan tâm là đang có khách mời hay không, Kiều Tư Ngọc làm ra những chuyện này đã khiến nhà họ Kiều mất hết thể diện.
Kiều Tư Ngọc nhìn ba anh em đang bì bõm trong bể bơi như chó trôi sông, tâm trạng của cô càng cảm thấy vui sướng hơn.
Phía sau đầu lan đến từng cơn đau nhói.
Kiều Tư Ngọc giơ tay sờ vào đầu, cả tay dính đầy máu, cô nhìn màu đỏ chói mắt và đột nhiên cười lớn.
"Điên sao?"
"Mẹ yêu quý của tôi, tôi chưa bao giờ tỉnh táo như lúc này."
Chỉ cần nghĩ đến những chuyện xảy ra tiếp theo, chỉ cần nghĩ đến dù cô có cố gắng tránh né cốt truyện đến đâu, dù được trùng sinh bao nhiêu lần, cuối cùng kết cục của cô vẫn không tránh khỏi cái chết.
Điên ư?
Cô đâu chỉ điên!
Cô còn phải kéo theo cả gia đình này xuống địa ngục!
Kéo hết mọi người xuống địa ngục!
Dù có xuống địa ngục cũng không thể giải tỏa được sự hận thù, oán hận trong lòng cô.
Cô không thể sống yên ổn thì tất cả mọi người cũng đừng hòng sống vui vẻ!
Kiều Tư Ngọc quay người lại nhìn ba phu nhân giàu có, trang điểm xinh đẹp, mặc váy áo sang trọng ở phía sau.
Vừa rồi chính một trong ba người họ đã gáng chân cô, nên mới khiến cô ngã mạnh như vậy.
Lỗ cả đầu chảy máu.
Cô rất thù dai.
Ba phu nhân giàu có nhìn thấy trên gương mặt cô vẫn là nụ cười cực kỳ vặn vẹo quái dị, giống như một ác ma từ địa ngục bò lên.
Ban ngày ban mặt mà cảm thấy một cơn ớn lạnh ập vào mặt, khiến trái tim run lên.
"Cô... cô muốn làm gì?"
Ba phu nhân giàu có nắm tay nhau, nhìn cô với vẻ mặt đầy cảnh giác và thù địch.
Kiều Tư Ngọc nhìn xuống chân họ rồi nói với một người trong số họ: "Hứa phu nhân, bà vừa nói chị gái tôi bị lạc mất mười tám năm là số khổ sao?"
"Theo tôi thấy, Hứa phu nhân còn có số khổ hơn chị gái tôi nhiều, bà thật là đáng thương."
Những lời này vừa nói ra, bà Hứa đã bật cười thành tiếng.
Những người khác nghe xong cũng không nhịn được cười.
"Ai mà chẳng biết Hứa tiên sinh rất yêu thương vợ, chưa bao giờ hái hoa bắt bướm ở bên ngoài chứ."
"Những người đàn ông khác bàn chuyện làm ăn được dịp sẽ chơi bời, nhưng Hứa tiên sinh dù là ra ngoài xã giao thì cũng sẽ về nhà trước 10 giờ tối. Ông ấy có tiếng là người chung tình ở trong giới này."
"Bà Hứa có được tình yêu 20 năm như một của Hứa tiên, cha mẹ chồng xem Hứa phu nhân như con ruột, hai đứa con cũng rất xuất sắc, còn hiếu thảo và ngoan ngoãn. Ai có thể tốt số bằng Hứa phu nhân chứ."
"Nói Hứa phu nhân có số khổ thật là buồn cười. Cô con gái út nhà họ Kiều này đúng thật là điên rồi."
Kiều Tư Ngọc không quan tâm đến những người khác, cô chỉ cười nửa miệng nhìn Hứa phu nhân đang tỏ vẻ mặt kiêu hãnh, hạnh phúc.
"Bà có chắc hai đứa con là của bà không? Chồng bà có phải là của bà không?"
Nụ cười trên mặt Hứa phu nhân cứng đờ, đột nhiên biến sắc, đồng thời trong lòng vô cùng hoang mang.
Bởi vì ngoại trừ bà ta và Hứa tiên sinh ra, không ai biết hai đứa con của bà ta không phải do bà ta sinh ra.
Làm sao Kiều Tư Ngọc biết được?
Hứa phu nhân thoáng thấy hoảng sợ, rồi nhanh chóng bình tĩnh lại, bà ta nhìn sang Đỗ Hồng Nguyệt với ánh mắt mang thuyết âm mưu.
Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro