Túc Nga Mi

Tính Sổ Rõ Ràng

2024-12-20 19:55:49

Edit: Lumi

“Hứa nhị.”

Hứa Cận từ trên giường tỉnh dậy, đang hưởng thụ sự hầu hạ của đám tỳ nữ xinh đẹp trong phủ Ngụy Quốc Công thì thấy Ngụy Huyền Qua tức giận ngập trời đá văng cửa phòng.

“Thế tử...” Tỳ nữ hầu hạ bên cạnh kinh hoảng, chuẩn bị hành lễ với hắn nhưng còn chưa nói hết câu đã bị Ngụy Huyền Qua cắt ngang.

“Lui xuống hết đi!”

Đám người hầu lần lượt lui xuống như chim sợ cành cong.

Cửa phòng đóng lại, Hứa Cận thấy trên mặt hắn ngập tràn tức giận, mày nhíu chặt, bèn đứng dậy chậm rãi bước đến trước mặt hắn, cười hỏi: “Làm sao vậy?”

Nhưng nháy mắt lại bị hắn hung hăng kéo lấy cổ áo: “Hứa nhị, ngươi dám tính kế ta?”

Hứa Cận thấy người trước mặt hơi híp mắt nhìn chằm chằm vào mình, toàn thân tản ra khí tức lạnh lẽo u ám thì ngẩn ra một lúc, sau đó thử gỡ bàn tay đang túm cổ áo mình ra lại phát hiện không gỡ được, cuối cùng đành để mặc hắn nở một nụ cười bất đắc dĩ nhìn hắn nói: “Sao lại nói vậy?”

“Bớt giả ngu với ta đi!”

Nhìn dáng vẻ của hắn, Hứa Cận đương nhiên biết tại sao hắn lại tức giận, nghĩ đến vừa rồi mình dặn người cho thêm đủ lượng hương mị dược rồi nhìn dáng vẻ vô cùng tức giận của hắn lúc này thì đoán chừng có tới tám chín phần kế hoạch đã thành công, hắn ta cũng không hoảng loạn, chỉ vỗ bả vai Ngụy Huyền Qua sâu xa nói: “Ta biết ngươi không thích thứ đã bị người khác dùng qua, cho nên ca ca đặc biệt tìm một nữ tử nhà lành có thân thể sạch sẽ, thế nào, mùi vị ra sao?”

Hứa Cận lớn hơn hắn hai tuổi, cho nên thỉnh thoảng sẽ tự xưng là huynh trưởng trước mặt Ngụy Huyền Qua để trêu chọc hắn.

Nữ tử đó chẳng qua là do hắn ta thấy Ngụy Huyền Qua mãi chưa gần nữ sắc, hơn nữa bây giờ nam tử chuộng Long Dương trong kinh thành cũng không ít, sợ là sợ hắn có sở thích không muốn người khác biết, cho nên nữ tử đó vừa là một phần tâm ý vừa là để thăm dò.



Hắn biết ngay mà! Loại chuyện thất đức này cũng chỉ có Hứa nhị có thể làm ra được, Ngụy Huyền Qua nghiêm mặt hất tay hắn ta ra, vén áo ngồi xuống ghế.

Bất kể xuất phát từ nguyên nhân gì, việc Hứa nhị tặng nữ nhân cho hắn cũng là sự thật, nhưng không biết quá trình xảy ra sai sót gì lại khiến hắn vô ý vào nhầm phòng Thẩm Linh Giáng, hơn nữa nhìn dáng vẻ lúc đó của Thẩm Linh Giáng cũng giống như bị trúng thuốc, chẳng lẽ hắn ta dám ra tay với cả nàng...

Không đúng, tuy bình thường Hứa nhị thích chơi bời, nhưng trong những chuyện quan trọng vẫn rất có chừng mực, chưa kể hắn và Thẩm Linh Giáng vốn có quan hệ biểu tỷ đệ, lại còn là viên minh châu trong tay Hộ Bộ thượng thư, hắn ta chắc chắn không dám làm càn.

Hứa Cận thấy hắn cụp mắt, bày ra dáng vẻ trầm mặc suy tư thì nghi hoặc nói: “Sao thế, chẳng lẽ không ổn?”

Không nên chứ, đó là người mà hắn ta đã sai người hầu lựa chọn tỷ mỉ, cho dù Ngụy Huyền Qua không thích thì cũng không đến mức làm ra dáng vẻ như vậy.

Ngụy Huyền Qua nghe vậy ngẩng đầu hung dữ liếc nhìn hắn ta, lạnh lùng nói: “Nữ tử gì? Ta chưa từng gặp!”

Chuyện giữa hắn và A Giáng tỷ tỷ tuyệt đối không thể để người khác biết được, chưa mai mối đã tằng tịu với nhau, cho dù là chuyện ngoài ý muốn nhưng thế đạo này vốn đã không khoan dung với nữ tử, hắn thì không sao, vốn đã là một người không sợ trời không sợ đất, nhưng nếu lộ tin đồn để người ngoài biết chuyện này thì sự trong sạch của Thẩm Linh Giáng sẽ bị vấy bẩn.

“Sao có thể như vậy được?” Hứa Cận kinh ngạc, ngồi xuống bên cạnh hắn.

Hắn ta rõ ràng đã sắp xếp xong, vừa nãy cũng cho người đi xác định qua một lần, không ngờ lại xảy ra sai sót?

“Sao lại không thể? Thật sự cho rằng mình đã chuẩn bị cẩn thận không một kẽ hở nào à?” Bây giờ Ngụy Huyền Qua cũng đã bình tĩnh lại, không gọi người hầu phục vụ, tự rót một ly trà uống cạn, sau đó bật cười giễu cợt hắn ta.

Hứa Cận nhíu mày, suy nghĩ một hồi lâu, cuối cùng vẫn không nghĩ ra mình đã sai ở bước nào, lại nhớ đến dáng vẻ nổi giận đùng đùng vừa rồi của hắn, bởi vậy nghi hoặc hỏi: “Không đúng, nếu ngươi không làm thì tội gì phải tức giận như vậy?”

Rồi đến gần tai hắn cười bỉ ổi nói: “Chẳng lẽ nữ tử đó không thể giúp ngươi thỏa mãn, cho nên Thế tử gia không muốn thừa nhận?”

“Ngươi nói bậy cái gì thế!” Ngụy Huyền Qua tức giận mắng to: “Gia giống loại người đó sao?”

“Không giống, không giống.” Biết mình đã đạp phải mìn, Hứa Cận vội vàng cười xòa nói: “Vậy ngươi nói ca ca nghe rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”



Ngụy Huyền Qua liếc nhìn hắn ta: “Có gì đáng để nói? Ngược lại ngươi nói ta nghe, rốt cuộc đã hạ thuốc ta từ lúc nào?”

Nghe hắn truy hỏi, Hứa Cận biết không thể giấu hắn nữa, bèn thành thật nói: “Trong phòng xông hương Hợp Hoan, kết hợp với rượu ngươi uống trước đó sẽ có công hiệu rất lợi hại.”

Chẳng trách, thì ra mùi hương kỳ lạ hắn ngửi thấy lúc ấy chính là huân hương kia, mình còn ngu ngốc tưởng rằng đó chỉ là huân hương bình thường, bước cả hai chân vào bẫy mà vẫn chưa nhận ra.

Tóm lại Hứa nhị đã dùng thủ đoạn hạ lưu đó lên người hắn, cả đời Ngụy Huyền Qua hận nhất là bị kẻ khác tính kế, dù có là huynh đệ ruột thịt cũng không được, huống hồ hắn ta còn to gan dám tính kế hắn ngay trong phủ Ngụy Quốc Công, đúng là ăn gan hùm mật báo, người hầu trong phủ cũng vô phép vô tắc, dễ dàng bị người khác mua chuộc và lợi dụng, thật sự coi phủ Quốc Công hắn là nơi dễ trà trộn lừa gạt sao.

Nghĩ rồi, Ngụy Huyền Qua lạnh lùng nhìn hắn ta nói: “Không có lần sau, nếu còn xảy ra chuyện tương tự thì đừng trách ta không niệm tình huynh đệ.”

Suy cho cùng cũng là hắn ta đuối lý, chưa được Ngụy Huyền Qua cho phép đã tự tiện tặng người, biết hôm nay hắn cũng đã nể tình cảm giữa hai người mà giữ lại thể diện cho hắn ta, Hứa Cận lập tức mềm giọng nói: “Chuyện này là ta làm sai, sau này nhất định không tái phạm nữa.”

Thấy hắn ta đã nhận lỗi sai còn nói lời bảo đảm, Ngụy Huyền Qua cũng không truy cứu nữa, trước khi rời đi, chỉ cặn dặn hắn ta không được phép để lộ chuyện này cho bất kỳ ai biết, nếu nghe được tiếng gió ở bên ngoài thì sau này nhất định sẽ đến tìm hắn ta tính sổ.

Hứa Cận liên tục đáp ứng.

Rời khỏi Thu Thủy cư, Toàn Hợp canh giữ ở bên ngoài lập tức đi theo sau: “Thế tử gia, Thẩm phu nhân và biểu tiểu thư đang ở tiền sảnh, lão thái quân gọi ngài qua đó.”

Nghe thấy có Thẩm Linh Giáng, Ngụy Huyền Qua dừng bước chân lại, sau đó mới lên tiếng:

“Biết rồi.”

Lại nói khi đó người hầu của Hứa Cận nhận nhầm Thẩm Linh Giáng thành nữ tử tặng cho Ngụy Huyền Qua, Thẩm Linh Giáng cũng không biết rõ về đám người hầu thị nữ của phủ Ngụy Quốc Công, chỉ cho rằng đó là người hầu do ngoại tổ mẫu phái đến hầu hạ mình nên mới nghe lời vào ở gian sương phòng đó, kế tiếp thì xảy ra chuyện hoang đường này.

Đúng là người câm ăn hoàng liên, có khổ mà không nói được.

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Túc Nga Mi

Số ký tự: 0