Chương 30 - Giáo Bá

Giáo Bá

Chu Vu

2024-08-11 19:55:35

“Con mua cho cô ấy hai bộ quần áo như vậy thôi à? Đứa bé này mặc không thoải mái.”

“……”

“Anh không mua kem dưỡng da cho con bé? Không thoa kem dưỡng da mặt sẽ dễ nứt nẻ. Còn có sữa tắm, dầu gội đầu, những thứ này sao có thể dùng cùng một loại với con được.”

“……”

“Mấy ngày nay con cho con bé ăn gì? Thực phẩm chiên phải ăn ít đi.”

“……”

“Tắm rửa sao con có thể để con bé tắm một mình, con bé còn nhỏ như vậy, không thể tự mình tắm rửa, con nhìn xem, trên người còn chưa tắm sạch sẽ.”

Nghe mẹ nói tới đây, Tại Dã rốt cục không thành thật lắng nghe, anh ngẩng đầu: "Con cũng không thể giúp con bé tắm.”

Ôn Linh thở dài: "Cho nên mẹ nói một mình con nuôi con không tốt.”

Tại Dã lại cúi đầu.

Ở phương diện nuôi con này, anh có thể trào phúng người cha khinh bỉ anh không chịu trách nhiệm, nhưng đối với người mẹ kinh nghiệm phong phú, anh không có gì để nói, dù sao trước khi cha mẹ nháo ly hôn, anh quả thật được mẹ chăm sóc rất khá.

Về mẹ của Dư Thiên, vẫn không có tin tức, có thể đoán được chính là, trong một đoạn thời gian rất dài sau này, chăm sóc đứa bé này là trách nhiệm của anh, cho nên anh chỉ có thể nghe lời mẹ dạy bảo.

Lúc này anh đang quan sát học tập mẹ gội đầu cho Tiểu Thiên. Cũng không thấy mẹ làm động tác cùng nghi thức đặc thù gì, đứa nhỏ lại ngoan ngoãn nằm ở trên đầu gối bà để bà xoa đầu.

Đây là đứa nhỏ bị anh chải đầu rung đùi đắc ý tuyệt đối không phối hợp sao!

Tại Dã lạnh mặt: "Tại sao ba giúp con tắm con lại lộn xộn.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Áo bông lòng dạ hiểm độc của anh không lên tiếng, Ôn Lĩnh nữ sĩ vui vẻ nói: “Con không được kéo tóc cô bé quá mạnh, cũng không nên xả nước lung tung lên đầu bé Thiên, nếu làm bọt biển rơi vào mắt và tai sẽ rất khó chịu, tưới nước từ từ một lần như vậy, dùng lược chải sơ giúp bé Thiên...”

“Con nhìn lại mình đi, không biết tắm rửa gì hết, còn không xả nước vùng sau tai nữa.”

Dư Thiên ghé vào trên người Ôn Linh nữ sĩ, giống như một con gấu đồ chơi nhỏ bị chà tới chà lui, thoải mái nheo mắt lại. Mà người cha mới xui xẻo của cô bé còn ngồi xổm một bên nghe mẹ dạy, ghi nhớ những điều cần biết về sự rườm rà khi nuôi con, thậm chí còn nghiêm túc hơn cả đi học.

Bởi vì nếu anh không chăm chỉ đi học, nhiều nhất chỉ là học tập không tốt, nhưng nếu những thứ này không chăm chú nghe, làm không tốt, đứa nhỏ yếu ớt này thật sự sẽ bị bệnh.

Đứa nhỏ lúc phát sốt mềm nhũn thậm chí cũng cũng còn bất tỉnh bất động, thật sự làm cho Tại Dã sợ tới mức quá sức.

May mà tắm cho con không yêu cầu anh học, Ôn Linh nữ sĩ tắm con giúp anh.

Bởi vì Dư Thiên bị bệnh, Tại Dã xin nghỉ hai ngày, danh chính ngôn thuận không đi học, hơn nữa cuối tuần, có thể ở nhà ba ngày.

Bà Ôn Linh đưa anh và cô bé đi mua sắm.

Mua đồ cho trẻ em, đây cũng là một khóa học quan trọng.

Bọn họ bắt đầu từ siêu thị lớn ở tầng dưới cùng của trung tâm thương mại lớn, Ôn Linh cầm lấy một cái bàn chải đánh răng cho trẻ em: “Con nhìn em, miệng trẻ con không lớn, hàm răng cũng nhỏ, không nên mua loại bàn chải quá lớn, mua loại lông mềm này đi, nếu con bé không biết thì con nhớ giúp cô bé đánh răng.”

Tiếp theo bà chọn hai cái cho Dư Thiên xem: "Tiểu Thiên thích cái nào?”

Dư Thiên chỉ vào một chiếc trong đó, Ôn Linh bỏ chiếc kia vào xe mua sắm, cũng giáo dục con trai: "Con phải cho đứa nhỏ quyền lợi tự mình lựa chọn, không cần tự mình tùy tiện lấy.”

Tại Dã tỏ vẻ đã học được, lấy hai hộp kem đánh răng trên kệ hàng, hỏi Dư Thiên: "Nhóc thích loại nào?"

Dư Thiên nhìn một lát, chỉ vào một loại khác trên kệ hàng.

(adsbygoogle = window.adsbygoogle || []).push({});


Tại Dã: "... Có phải nhóc đang đối nghịch với tôi không?”

Sau khi chọn mua các loại đồ dùng vệ sinh hàng ngày, còn phải đi mua quần áo. Lầu ba lầu bốn có vài cửa hàng quần áo trẻ em, Tại Dã gần như chưa từng tới loại địa phương này, nhìn bốn phía các loại quần áo nhỏ xinh đẹp, không biết nên bắt đầu từ đâu.

"Mua mấy bộ áo ngắn tay để mặc, nhưng hôm nay trời mưa sẽ hơi lạnh, con còn phải mua cho con bé quần dài tay, mua áo khoác mỏng, ít nhất phải mua ba bốn bộ, nếu không sẽ không đổi."

“Ừ." Trong lĩnh vực hoàn toàn mới, Tại Dã nhắm mắt theo đuôi mẹ và con gái, là nam sinh trẻ tuổi cực ít xuất hiện trong cửa hàng quần áo trẻ em, vóc dáng cao, cảm giác tồn tại hình như cũng đặc biệt mạnh. Anh giống như cún lớn đi nhầm vào không thuộc về địa bàn của mình, đối với hết thảy ánh mắt chung quanh đều biểu hiện có hơi quá mức để ý cùng cảnh giác khó hiểu.

Nghiêm mặt, tận lực không để cho người ta nhìn ra mình không được tự nhiên, Tại Dã cầm lấy tay áo ngắn màu hồng nhạt bên cạnh hỏi: "Thứ này thế nào?”

Ôn Linh nữ sĩ nhìn thoáng qua: "Đó là cho bé gái năm tuổi mặc, Tiểu Thiên mặc quá lớn.”

Tại Dã buông tay, không mở miệng. Vừa mở miệng sẽ muốn bại lộ.

Vì thế phía sau cũng chỉ nghe thấy anh thỉnh thoảng hỏi: "Đủ rồi chứ?”

“Còn chưa mua xong sao?”

“Không phải nói có thể tắm rửa là được sao?”

Ôn Linh phu nhân biết rõ đại bộ phận đàn ông đều không thể kiên nhẫn mua đồ, bà nhìn con gái không được tự nhiên của mình, nói: "Quần áo Tiểu Thiên rất ít, mua thêm mấy bộ cũng không có gì đáng ngại.

Nói xong bà đột nhiên kêu một tiếng, nhíu mày: "Bụng mẹ có hơi đau, mẹ đi vệ sinh một chuyến, con dẫn Tiểu Thiên đi xem quần áo khác trước, hoặc là qua bên kia xem giày.”

Cũng không đợi Tại Dã đồng ý, bà đã đi không quay đầu lại.

Tại Dã thiếu chút nữa đưa tay giữ chặt mẹ: "..." Đừng để con lại ở nơi như thế này!

Dư Thiên bị giao vào tay Tại Dã mặc kệ ba anh có tâm tình gì, túm lấy hai ngón tay của anh đi vào giữa giá áo. Sau đó cô chỉ vào một chiếc áo: "Thứ này.”

Bạn đang đọc truyện trên: DocTruyen.Pro

Nhận xét của độc giả về truyện Chương 30 - Giáo Bá

Số ký tự: 0